Bắc Tuấn Phong nằm, hai chân gắt gao kẹp vào bụng ngựa, một tay nắm dây cương, tay còn lại lấy chút thảo dược đã nát trong bình sứ đeo bên cạnh người, bôi lên vết thương trên bụng.
Tuy rằng y có bôi thuốc, nhưng lại không cầm được máu trên bụng, bởi vì trên lưng ngựa quá mức xóc nảy, thuốc bị rơi ra khỏi miệng vết thương, còn nhanh chóng đã bị máu chảy qua. 
Nếu những sát thủ phía sau vẫn đuổi riết không ngừng, chỉ sợ y cũng chết ở chỗ này đi? Bắc Tuấn Phong cười khổ, ngẩng đầu nhìn về hướng kinh thành.
Hiện tại y không cầu gì khác, chỉ muốn trước khi chết có thể tới gần người ngồi ở vị trí tối cao kia, người mà mình vẫn luôn tâm niệm kia, gần thêm chút nữa.
Nghĩ đến Tư Đồ Hách Vinh, trên mặt Bắc Tuấn Phong không nhịn được mà lộ ra một chút tươi cười, chỉ tiếc trên mặt y có một vết sẹo kéo dài từ phía trên tai phải đến khóe miệng, làm nụ cười của y thoạt nhìn không có chút đẹp nào thì không nói, ngược lại có vẻ đáng sợ.
Mà ngay lúc này, phía sau lại truyền đến tiếng vó ngựa, sắc mặt Bắc Tuấn Phong biến đổi, sợ là truy binh đuổi tới rồi.
Sau khi Tư Đồ Hách Vinh đăng cơ liền bắt đầu giành lại thuộc địa, phiên vương khắp nơi phản loạn, mà y là đại tướng quân triều Tề, khi đi dẹp loạn là lúc đắc tội với vô số người. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì người đuổi theo phía sau y hẳn là người của Bình Nam vương trước kia khởi binh tạo phản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play