Âu Kình đứng ở cửa tầng hầm một hồi lâu, nghe âm thanh bên trong, biểu tình trên mặt hắn thay đổi thất thường, cuối cùng chuyển sang lạnh nhạt, ngay sau đó nhanh chóng rời khỏi tầng hầm, đi vào biệt thự phía trên.
Sau khi Văn Chính Tường bị bắt tư mười ngày trước thì biệt thự chưa có ai đến đây. Âu Kình mở cửa đi vào, đầu tiên nhìn thấy chiếc bánh kem hư thối và đồ ăn tản ra mùi quái dị.
Nhìn thấy chiếc bánh kem này, trên mặt Âu Kình lộ ra một nụ cười châm chọc, sau đó mới nhìn về phía người bên cạnh. “Đây đã thành bộ dạng gì rồi? Bảo người đến dọn dẹp một Chút.”
“Vâng, Âu thiếu.” Phụ tá đắc lực của Âu Kình, Thang Vĩnh Dật được hắn nể trọng thấp giọng nói, sau đó liền gọi điện thoại cho thím Chu vẫn luôn làm việc ở biệt thự này. Trước khi thím Chu đến đây, hắn nhìn chằm chằm chiếc bánh kem trên mặt bàn mà cười quỷ dị, ngay sau đó ném nó vào thùng rác bên cạnh.
Chiếc bánh kem hư thối rơi vào thùng rác, bị nát ở một chỗ, lộ ra nửa chiếc hộp màu đỏ. Chẳng qua sau khi Thang Vĩnh Dật ném tất cả đồ ăn khác trên bàn vào, thì đã không còn nhìn thấy nữa.
Làm xong tất cả, hắn liền mở cửa, ngoài cửa là thím Chu vội vàng chạy tới.
Thím Chu đã chăm sóc Âu Kình từ lúc hắn còn rất nhỏ, trước mặt Âu Kình cũng có chút mặt mũi. Bà thay giày đi vào trong phòng, ngửi được mùi hương khó ngửi trong phòng liền nói. “Tiểu Văn cũng thật là, không rảnh để dọn dẹp thì cũng nên gọi điện cho thím, sao lại để phòng đầy mùi lạ thế này?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play