Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 1)

Chương 64


2 tháng

trướctiếp

Xương Đông tỉnh lại trong tiếng xì xào khe khẽ. Mùi gạo vấn vít nơi chóp mũi, trong đầu anh hiện lên hình ảnh nồi cháo sôi sùng sục, chắc là có ai đó đang nấu cháo rồi.
Đường Mập nói, giọng cực khẽ: “Tôi thấy anh Đông làm vậy mà, đắp lò như thế này, anh đừng càu nhàu nữa được không?"
Chắc là Đường Mập đang kêu ca Cao Thâm rồi, gã nhát gan nên không dám nói chuyện kiểu đó với Diệp Lưu Tây, cũng không dám bắt nạt người có cái đầu bệnh tật như Đinh Liễu.
Vầng thái dương vừa lên, muôn tia nắng mai trải khắp đất trời nhất thời hơi chói. Xương Đông giơ tay che mắt theo bản năng, bấy giờ mới phát hiện tay mình bị băng bó to đùng như tay gấu.
Băng gạc miễn phí sao mà quấn những ba lớp trong ba lớp ngoài thế này?
Rồi anh thấy Diệp Lưu Tây ngồi trên chiếc ghế bố đặt trên mui xe cách đó không xa. Cô bắt chéo hai chân, cổ đeo ống nhòm, đặt dao trên đùi, trông dáng vẻ thong dong như vừa tắm nắng vừa canh gác.
Xương Đông mỉm cười, vừa khẽ quay đầu bỗng giật cả mình, méo mặt nhìn Trấn Sơn Hà nằm bên cạnh. Người nó co ro, song cổ thì dựng đứng vì bị nẹp hai thanh gỗ hai bên giống như người bị gãy xương, không tài nào rũ xuống được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp