Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 1)

Chương 30


2 tháng

trướctiếp

Đường Mập nhặt đẫy túi ngọc sa mạc. Ban đầu gã còn cẩn thận lựa chọn từ màu sắc, độ bóng đến hoa văn, mãi sau mới nhớ ra Xương Đông và Diệp Lưu Tây đều đang đợi mỗi mình nên gã không thể quên hết tất cả, ở đây thong thả đánh giá, xem lời khách sáo của người ta như cơ may mà bản thân đáng có được.
Thế là gã tranh thủ thời gian, hễ thấy ngọc đẹp và màu sắc không tệ thì đều nhặt tất, mặc kệ nó có phải đồ tốt hay không, cứ vơ vào túi đã, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Xách túi trở về xe, gã cũng đoán được đại khái đã đến lúc ba người họ giải tán rồi. Gã đã được đặt chân đến nơi không người sinh sống, bảo toàn tính mạng, lại còn kiếm được chút tiền, cũng coi như không phải công dã tràng.
Nhưng gã không ngờ Xương Đông và Diệp Lưu Tây muốn quay lại đồi Bạch Long. Đường Mập kinh hãi: “Anh Đông, anh không sợ hả? Lần này chúng ta may mắn thôi, nếu...”
Gã run sợ không dám nghĩ tiếp. Song cũng biết hai người này đã quyết rồi, gã khuyên thế nào cũng không lay chuyển được, đành trơ mắt nhìn họ lái xe rời đi. Có thể do từng kề vai sát cánh trải qua cơn hoạn nạn nên nảy sinh tình cảm, trong lòng gã cứ thấy nghèn nghẹn không nỡ. Chiếc xe việt dã chạy được khoảng mười mét thì bỗng dừng lại. Diệp Lưu Tây vươn tay ra khỏi xe vẫy Đường Mập. Gã liền bỏ túi báu vật xuống chạy vội đến.
Diệp Lưu Tây đưa cho gã một chiếc điện thoại vệ tinh: “Thành phố Hami có đầu mối tiêu thụ ngọc sa mạc. Tôi đoán nếu cậu kiếm chác được từ việc nhặt ngọc ở đây thì trong thời gian tới kiểu gì cũng quay lại nhặt tiếp nhỉ."
Mặt Đường Mập nóng bừng, quả thật gã đã ghi nhớ số cột mốc đường tỉnh nơi này để lần sau đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp