Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 1)

Chương 28


2 tháng

trướctiếp

Đường Mập cũng không hiểu vì sao, nhưng hễ nghĩ đến việc chỉ mình biết mà hai người trước mắt lại không, gã đã đủ hãnh diện rồi. Hết chuyện, Đường Mập toan trở về lều lớn thì Xương Đông ngăn cản: “Về làm gì nữa? Cậu nên tránh xa đám tên Sún đó thì hơn."
Đường Mập nằm mơ cũng muốn được nghe câu này, nhưng Xương Đông chỉ bảo “Tránh xa đám tên Sún đó" chứ không phải là “Qua đây ở với chúng tôi". Đương nhiên gã có thể thuận thế bám víu Xương Đông, song đây cũng chỉ là cách tạm thời, muốn được lâu dài thì phải chờ người ta mời về mới có giá.
“Không sao, lỡ như bọn họ toan tính gì khác, có em ở đấy cũng tiện nghe ngóng tin tức." Gã xuống xe bỏ đi.
Xương Đông dò ý Diệp Lưu Tây: “Có cảm thấy hai ngày qua Đường Mập là lạ không?"
Diệp Lưu Tây nằm co cuộn ở ghế sau, đắp túi ngủ lên người. Cô không thích chui vào túi ngủ, cảm giác gò bó tay chân như nằm trong kén, lỡ xảy ra tình huống đột ngột sẽ không kịp chạy thoát.
“Ai mà không lạ? Anh không lạ sao? Còn cấm cậu ta thay đổi à?"
Xương Đông bật cười, thuận tay tắt đèn trong xe. Không gian ghế trước chật hơn phía sau, anh người cao chân dài, co người ngủ hết sức khó chịu. Trước mắt tối đen, có rất nhiều việc như đèn kéo quân lướt qua trong đầu. Con rối bóng ăn mặc kỳ dị, Khôi Bát máu phun đầm đìa và cả câu "Qua đây khiêng người đi" của Diệp Lưu Tây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp