Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 1)

Chương 17


2 tháng

trướctiếp

Xương Đông lật xem từng trang. Rõ ràng cô không viết trong một ngày mà là ghi chép từ ngày này qua ngày khác, dùng khá nhiều loại bút khác nhau, nét chữ có lúc viết ngoáy có lúc nắn nót; thậm chí có câu còn bị gạch xóa, xem ra là bác bỏ suy luận ban đầu.
Chắc chắn đây là thật, Xương Đông khá tin tưởng cô, tuy nhiên những nội dung về sau càng khiến anh khó tưởng tượng nổi.
Bả vai cô có vết thương, theo như cô tự ghi lại là: Mặt trước và sau đều có sẹo, kích cỡ na ná nhau, không phải bị đạn bắn, trông giống như bị thanh gì đó đâm xuyên qua.
Bắp chân phải có vết sẹo như bị vật gì đó hun nóng in lên. Hình cô vẽ lại vừa xấu vừa vụng về, vết sẹo tựa như mặt người hung tợn, kế bên còn chú thích: Thằng khốn nào làm bỏng chân bà, mày chờ đấy, mẹ kiếp, số mày tận rồi.
Xương Đông không kìm được liếc sang cô, giọng cô lành lạnh: "Thù oán sâu nặng đến mấy thì cứ đánh nhau cho thỏa đi, còn in sẹo lên người tôi làm gì. Nếu hắn nghĩ từ đó về sau tôi tự ti không dám mặc quần ngắn nữa thì quá sai lầm."
Thật hiếm khi cô thừa nhận bản thân có khuyết điểm “mắt thẩm mỹ hồi trước quá kém”, lý do là: Hình xăm trên cổ tay trái xấu tệ hại.
Xương Đông đã nhìn thấy hình xăm ấy ngay lần đầu gặp mặt, nó hơi giống con rắn, nhìn thoáng qua còn tưởng cô đeo lắc tay, bây giờ quan sát kỹ mới biết không phải rắn mà là một hình thù có móng vuốt chim ưng, trên cái đầu tròn dẹt mọc một nhúm tóc, trông rất kỳ dị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp