Thập niên 70: Đừng làm cha mẹ thua từ vạch xuất phát!

Chương 2.2


2 tháng

trướctiếp

“Nỗ lực làm việc mới có thể thăng chức, thăng chức xong mới được tăng lương, tăng lương xong có thể mua thêm nhiều đồ vật.” Tống Đường ra sức dụ dỗ.

“Con gái à, không nói cái khác, con cho rằng thăng chức rất đơn giản hả, còn nữa, sau khi thăng chức là được tăng lương luôn hả?” Tống Thành dùng ngón tay chọc chọc trán đứa nhỏ, “Tư tưởng này của con không đúng rồi, lớn lên ai lại muốn thăng chức tăng lương đâu, mọi người đều là đinh ốc, bất luận thăng chức hay không, tăng lương hay không, đều chỉ muốn biết đinh đâm ở chỗ nào thôi!”

Tống Đường “……”

Cô chưa từ bỏ ý định hỏi, “Mọi người không muốn được người khác hâm mộ, kính nể sao ạ?”

Lý Nam cười nói, “Cuộc sống là của mình, quản người khác làm gì? Bọn họ muốn hâm mộ ai liền hâm mộ, muốn kính nể ai liền kính nể……”

Tống Đường có chút buồn bực rồi, vẽ bánh không có tác dụng, ba mẹ cô đã là hai con cá mặn lão luyện rồi.

……

Cục Khai thác Quặng có nhà ăn riêng, bệnh viện, trường học. Lúc này nhà ăn đầy người, Tống Thành không nóng nảy, hắn đã sớm dặn sư phụ múc cơm phần mình.

Sư phụ múc cơm họ Vương, là nhân viên Cục Khai thác Quặng, có mối quan hệ rất tốt với Tống Thành, bởi vì trước kia Tống Thành từng giúp ông giải quyết một phiền toái lớn,việc phần lại cơm cũng chỉ tiện tay thôi.

Tống Thành đi lên chào hỏi, “Hôm nay đồ ăn không ít nha.”

Vương sư phụ oán giận nói, “Lãnh đạo thấy đồ ăn trong nhà ăn thiếu, không thể đáp ứng yêu cầu của công nhân, nói muốn thêm ba món đồ ăn.”

Lợi nhuận của Cục Khai thác Quặng ba năm liên tục không khả quan, bên trên điều người mới về làm phó cục trưởng. Chuyện này mọi người đều biết, Tống Thành thuận miệng nói vài câu, bưng hộp cơm, tìm một nơi ngồi xuống.

Đồ ăn còn nóng hổi, một phần cà tím ớt cay, một phần khoai tây thịt gà, một phần bắp cải xé tay.

Tống Đường nuốt nước miếng, ăn no mới có sức lực đốc thúc cha mẹ già phấn đấu!

Cả nhà đang ăn, một người đàn ông nắm tay một bé trai lại đây.

“Thành ca, cuộc bình chọn “Tấm gương sản xuất mẫu mực”  lần này, anh bỏ phiếu cho em đi.” 

Người đàn ông tên Trần Kiến Thiết, ở phân xưởng làm đã nhiều năm, tha thiết có được danh hiệu này. Đứa bé đang nắm tay là con trai của hắn.

Tống Thành lông mày hơi nhíu, “Kiến Thiết đó à, ăn cơm không? Tới đây?”

Trần Kiến Thiết, “……” Chúng ta không phải đang nói vụ bỏ phiếu sao?

Hắn xua tay, “Thành ca, anh ăn cơm đi, em không ăn, em tới muốn hỏi một chút vụ bỏ phiếu, anh biết tình hình của em rồi đó, đội nắng đội gió đi làm, một lòng vì  phân xưởng chúng ta phát triển, lần này bình chọn “Tấm gương sản xuất mẫu mực”, anh bỏ phiếu cho em đi.”

Tống Thành khóe miệng giật giật, đội nắng đội gió đi làm? Rõ ràng là lười chảy thây! Gia hỏa này sao lại không biết xấu hổ báo danh tham gia bình chọn vậy?

Giống như hắn, cực kỳ hiểu lấy mình, trực tiếp từ bỏ.

Tống Đường ở một bên âm thầm sốt ruột, “Tấm gương sản xuất mẫu mực”? Có cái danh hiệu này hả!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp