Thập niên 70: Đừng làm cha mẹ thua từ vạch xuất phát!

Chương 1.4


2 tháng

trướctiếp

Tống Đường thấm thía nói, “Ba, trẻ không nỗ lực, già càng gian nan, ba xem bí thư cục trưởng người ta kìa, mỗi ngày đều học trích lời của chủ tịch, ba nhìn lại ba xem, aiiiiiii.”

Tống Thành liếc Tống Đường một chút, “Con gái à, con nhìn trúng hắn làm cha mình, có bản lĩnh thì đừng làm cho cha ôm con.”

Tống Đường nghiêm túc suy tư nói, “Con cảm thấy cũng không phải không được, con phải hỏi ý kiến của mẹ một chút.”

Hắc! Hắn đây sinh ra đứa con gái gì vậy!

Đào góc tường đến trước mặt mình luôn rồi!

Mắt thấy bàn tay Tống Thành sắp vỗ lên người, Tống Đường một phen ôm đầu Tống Thành, “Ba, con cùng ba nói giỡn đâu!”

Nghĩ cô không muốn đổi cha à, muốn đổi cũng không được!

Tống Đường xem xét thời thế, “Ba có không tốt, cũng là ba ruột của con, là từ trên người con …… Con là cục thịt rớt xuống từ trên người của ba đó ạ!” Nói xong cô cũng không nhịn được mà buồn nôn.

Tống Thành hừ nhẹ, “Cũng không kém nhiều lắm”

Hắn bước nhanh hơn, nói, “Mẹ con hẳn là đang sốt ruột chờ rồi.”

Lý Nam cũng là công nhân viên chức của Cục Khai thác Quặng, làm việc tại bên hậu cần, phụ trách đăng ký vật tư.

“Nam Tử à, em nói em, ngần ấy năm qua, sao vẫn dậm chân tại phòng hậu cần vậy!” 

Vương Hiểu Anh loát loát tóc mái, lại ra vẻ nói, “Nhưng mà như vậy cũng tốt, nhẹ nhàng, không giống chị mỗi ngày vội đến độ chân không chạm đất, lãnh đạo động một cái bắt mở họp, mệt đến mức eo đau chân mỏi.”

Lý Nam cầm hạt dưa Vương Hiểu Anh mang đến, “Cô ngại mệt thì đổi vị trí lại từ đầu đi.” 

Từ lúc Vương Hiểu Anh tới, miệng cô chưa từng dừng lại, vẫn luôn  cắn hạt dưa tách tách tách, cắn ra một đống vỏ, chất thành cái núi nhỏ rồi.

Vương Hiểu Anh: “……”

Cô ta cùng Lý Nam từ nhỏ cùng nhau lớn lên, lại ở cùng tòa nhà, không tránh khỏi bị so sánh, lúc đi học thì so thành tích, trưởng thành rồi thì so công tác, kết hôn so chồng, sinh con lại so con cái.

Vương Hiểu Anh vẫn luôn cảm thấy mình hơn Lý Nam, lần này tới tìm Lý Nam, ngoài việc khoe ra công việc của mình, còn muốn cùng Lý Nam khoe chồng cô ta mới được thăng chức.

“Dì!” Tống Đường vui sướng kêu một tiếng. “Dì tới tìm mẹ của con chơi ạ? Như thế nào không mang chị tới đây? Con lại học thêm năm bài hát mới rồi ạ!”

Vương Hiểu Anh ngoài cười nhưng trong không cười, “Đường Đường thật lợi hại nha!”

Thật không biết hai vợ chồng nhà này sao lại sinh ra đứa con như vậy.

Lần trước chỉ thuận miệng nói con cô ta sẽ hát vài bài hát, gia hỏa này thì hay rồi, Tống Đường mỗi lần thấy cô ta đều phải cùng cô ta báo cáo mới học thêm mấy bài hát, hát cho cô ta nghe, hát hay cũng thôi đi, quan trọng là hát khó vào tai như thế, nghe qua một lần tuyệt đối sẽ không muốn nghe lần thứ hai.

Tâm trạng sung sướng vì khoe khoang biến mất tăm, cô ta phải chạy nhanh, bằng không chờ con nhỏ kia cất giọng, lỗ tai cô ta khéo gặp tai ương mất.

Vì thế Vương Hiểu Anh lập tức cùng Lý Nam và Tống Thành phất tay, “Đi đây, có rảnh ghé nhà chị chơi.”

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp