Niệm Niệm giơ nắm đ.ấ.m lên, ánh mắt đầy vẻ sùng bái nói: "Không yếu ớt, không yếu ớt, ba của con là mạnh nhất!"

Bởi vì đánh nhau mà bệnh cảm của Giang Trầm càng thêm nặng.

Sáng hôm sau thức dậy, anh cảm thấy đầu óc choáng váng, tay chân vô lực, sờ lên trán thì anh phát hiện mình bị sốt khá nghiêm trọng.

Tình cờ công ty trong hai ngày gần đây không có việc gì, Giang Trầm dứt khoát nghỉ phép, dự định cùng Niệm Niệm cũng đang được nghỉ ở nhà nghỉ ngơi thật tốt.

Sau khi Niệm Niệm biết được ba mình bị cảm nặng thì giống như gặp phải chuyện gì đó vô cùng nghiêm trọng, gương mặt nhỏ nghiêm túc bận rộn cả một ngày.

Giang Trầm ngồi tựa lưng lên giường, nhìn Niệm Niệm lúc thì đi đến đo nhiệt độ cơ thể anh, lúc thì mang nước cùng thuốc đến cho anh uống, lát sau lại đi đến xác nhận xem ba mình có đói hay không, có khó chịu hay không...

Cả một ngày, trừ việc đi vệ sinh ra, Giang Trầm chỉ có thể nằm trên giường. Nếu anh muốn xuống giường đi lại thì Niệm Niệm sẽ cau mày không hài lòng mà nhìn anh, bắt ba mình phải nghiêm túc nằm trên giường nghỉ ngơi, nếu mà xuống giường thì Niệm Niệm sẽ ngay lập tức bước tới vươn bàn tay nhỏ ra đỡ lấy anh, sợ rằng người ba là anh đây có thể do bị cảm, chân không có sức mà ngã trên đất...

Giang Trầm bị quản gia nhỏ trong nhà quản lý nên anh cảm thấy vô cùng bất lực, anh chỉ cảm lạnh mà thôi nhưng Niệm Niệm lại chăm sóc anh giống như một bệnh nhân mắc bệnh nguy kịch.

Giang Trầm rất cảm động, không còn cách nào khác đành nghe theo con gái sắp xếp ở nhà mà dưỡng bệnh.

Dưới sự chăm sóc của Niệm Niệm, bệnh của Giang Trầm qua hai ngày đã khỏi.

Sau khi thấy ba khỏi bệnh, Niệm Niệm cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tuy rằng ba của cô bé đánh nhau rất giỏi, giống như siêu nhân vậy, mạnh mẽ, uy phong và đẹp trai, nhưng lúc bị bệnh thì ba cũng sẽ rất yếu ớt. Bởi vì để cho người ba siêu nhân của cô bé nhanh chóng hết bệnh, mạnh khỏe trở lại nên hai ngày này, Niệm Niệm đã tốn rất nhiều công sức.

Thấy ba cuối cùng cũng đã trở lại như thường ngày, ăn xong bữa sáng, Niệm Niệm hỏi: "Hôm nay ba có muốn đi làm không?"

"Không đi." Giang Trầm lắc đầu nói: "Hôm nay ở nhà với Niệm Niệm."

Hôm nay vừa đúng cuối tuần, qua hai ngày nữa phim mới của Thẩm Minh Dữu sẽ tiến hành lễ công chiếu tại thành phố A, vợ sắp về nhà, Giang Trầm cũng không cần dẫn Niệm Niệm đi thăm ban nữa.

Mấy ngày nay nhà trẻ cho nghỉ, Niệm Niệm ngây ngốc ở nhà rất nhàm chán, hiện tại lại không thể đi gặp mẹ, còn phải chăm sóc người ba bị bệnh này, Giang Trầm nghĩ đến việc muốn ở nhà chơi với con gái cả ngày hôm nay.

"Mấy hôm nay Niệm Niệm vất vả rồi, vì để cho Niệm Niệm được thoải mái nên hôm nay ba sẽ cùng Niệm Niệm làm bất cứ việc gì mà con muốn." Giang Trầm cười nói: "Niệm Niệm có muốn chơi gì hay không, ba có thể chơi cùng với con."

Niệm Niệm nghe ba nói như vậy liền chống đầu suy nghĩ, sau đó hai mắt sáng lên.

Nói đến trò chơi mà cô bé muốn chơi, Niệm Niệm thực sự có một trò chơi này!

"Vậy chúng ta chơi trò zombie nhỏ đi ạ." Niệm Niệm phấn khích đưa tay chỉ bản thân rồi lại chỉ ba của cô bé: "Niệm Niệm là zombie nhỏ, ba là zombie lớn, chúng ta có thể hoá trang thành hình dạng giống zombie, sau đó ăn những người bình thường rồi biến họ thành những zombie nhỏ dễ thương..."

Giang Trầm: "..."

Niệm Niệm không biết lại xem được những thứ kỳ quái này ở đâu, không thì tại sao cô bé lại cảm thấy zombie dễ thương được cơ chứ?

Niệm Niệm háo hức nói: "Có được không ạ? Ba ơi, Niệm Niệm muốn trở thành một con zombie nhỏ!"

Mấy ngày trước, các bạn nhỏ trong nhà trẻ thường hay chơi trò chơi đóng vai zombie nhỏ, Niệm Niệm cũng muốn chơi, nhưng

Niệm Niệm muốn chơi giống như thật, tốt nhất có thể giống như zombie nhỏ trong phim hoạt hình.

Giang Trầm không chắc chắn, hỏi lại: "Niệm Niệm thật sự muốn trở thành một zombie nhỏ sao?"

"Muốn, vô cùng muốn ạ." Niệm Niệm gật đầu thật mạnh.

"... Vậy được thôi." Giang Trầm đáp ứng yêu cầu cyar con gái nên lập tức gọi điện thoại cho trợ lý. Ít phút sau, chuông cửa bên ngoài vang lên, một đội hoá trang chuyên nghiệp mang theo vài hộp dụng cụ lớn đến nhà của Giang Trầm.

Niệm Niệm nhìn thấy những đạo cụ kỳ quái hiếm lạ trên mặt đất. Trong lòng hơi khó hiểu, không biết những thứ này dùng để làm gì, nhưng mà Niệm Niệm vô cùng mong chờ biến thành zombie nhỏ nên ngoan ngoãn ngồi trên ghế. Nghe theo chuyên gia hóa trang, lúc thì tạo hình, lúc thì lại hoá trang rồi sau đó là đổi quần áo... Loay hoay một lúc lâu, cuối cùng mới hoá trang xong.

Niệm Niệm đã biến hình thành công, đứng ở trong phòng khách, trông đợi nhìn ba của cô bé: "Hiện tại Niệm Niệm là zombie nhỏ rồi phải không ạ?"

Trước ánh mắt sáng ngời đó, Giang Trầm gật đầu.

Nhìn Niệm Niệm đã biến thành zombie nhỏ, Giang Trầm nghĩ hoá ra Niệm Niệm nói đúng, zombie nhỏ thật sự vô cùng đáng yêu!

Thông qua bàn tay ma thuật của các chuyên gia hoá trang, chỉ thấy Niệm Niệm mặc một bộ quần áo nhỏ "rách nát", trên mặt được hóa trang theo hiệu ứng đặc biệt của zombie giống như trên phim. Ngay cả bên miệng và trên quần áo đều nhuộm một chút vết m.á.u màu đỏ y như thật, lúc Niệm Niệm cười, lộ ra răng gạo nhỏ, hàm răng của zombie nhỏ trông như sắp cắn người...

Mà... không phải chỉ là đáng yêu tí xíu không thôi đâu, mà là vô cùng, vô cùng đáng yêu.

Giang Trầm nhịn không được lấy điện thoại ra, chụp liên tiếp cho Niệm Niệm mấy tấm hình.

Niệm Niệm thấy ba dường như rất thích hình dáng zombie nhỏ của mình, sau khi phối hợp chụp vài tấm hình liền nhanh chóng chạy đến trước gương, muốn nhìn xem rốt cuộc bản thân hiện tại trông như thế nào.

Chỉ là khi Niệm Niệm chạy tới, cô bé liền bị hình ảnh zombie nhỏ trong gương làm cho kinh ngạc!

... Zombie nhỏ trong gương, trông có chút đáng sợ.

Gương mặt nhỏ nhợt nhạt, bờ môi có vết máu, hàm răng nhọn, quần áo bị rách... Niệm Niệm cau mày, lộ ra nét mặt hung dữ với zombie nhỏ ở trong gương, sau đó zombie nhỏ trong gương lập tức cũng biến thành bộ dáng hung dữ.

"Oa, Niệm Niệm thật đáng sợ!" Niệm Niệm che miệng, mở to mắt nhìn vào trong gương. Bây giờ Niệm Niệm không giống với hình ảnh đáng yêu của zombie nhỏ trong phim hoạt hình mà so với zombie nhỏ trong phim hoạt hình đáng sợ hơn rất nhiều, nhưng mà thay vào đó zombie nhỏ mà Niệm Niệm hóa trang trông cũng ngầu hơn những zombie nhỏ trong phim hoạt hình rất nhiều…!

Niệm Niệm tiếp tục làm ra biểu cảm hung dữ, lại giơ móng vuốt của zombie nhỏ lên, mở to miệng có vết m.á.u đỏ, lộ ra hàm răng nhọn, làm động tác sắp cắn người...

Có vẻ càng ngầu hơn.

Tuy kiểu hóa trang này của zombie nhỏ không giống với hình ảnh mà Niệm Niệm tưởng tượng nhưng hiệu quả lại vô cùng tốt, Niệm Niệm cực kỳ hài lòng với zombie nhỏ trong gương!

"Ba, ba cũng nhanh chóng hoá trang thành zombie đi ạ." Niệm Niệm chỉ tay về hướng ba của mình, lại phấn khởi quay đầu nhìn về hướng mấy vị chuyên gia hóa trang: "Mọi người có thể hoá trang cho Tiểu A Hoàng của con thành chó zombie không ạ?"

"Gâu gâu." Tiểu A Hoàng không biết đang xảy ra chuyện gì hướng về zombie nhỏ xa lạ là Niệm Niệm sủa hai tiếng.

Chuyên gia hóa trang nhìn Tiểu A Hoàng, gật đầu nói: "Có thể."

Sau khi nhận được đáp án chắc chắn của các chuyên gia hoá trang, Niệm Niệm càng phấn khởi hơn: "Ba, đợi lát nữa chúng ta mang theo Tiểu A Hoàng cùng đi quảng trường chơi, có được không ạ?"

Hôm nay Niệm Niệm ngầu như vậy, cô bé phải đến quảng trường đi dạo một vòng, để các bà ở quảng trường, còn có bọn Tiểu Hạo, Tiểu Tây, Tiểu Thần đều phải nhìn thấy Niệm Niệm ngầu như vậy mới được. Đặc biệt là Tiểu Hạo, gần đây Tiểu Hạo lại bắt đầu không kêu Niệm Niệm là chị nữa, nếu như nhìn thấy Niệm Niệm ngầu như thế này, Tiểu Hạo lạnh lùng chắc chắn sẽ lại gọi cô bé là chị!

"Ba nhanh lên, chúng ta tranh thủ thời gian nào." Niệm Niệm càng nghĩ càng thấy hay, còn có bạn nhỏ ở nhà trẻ, nếu như bọn Khương Húc cũng ở đó thì tốt.

"..." Giang Trầm nghĩ, anh không thể cùng Niệm Niệm ra ngoài trong dáng vẻ hoá trang thành zombie này được. Các chuyên gia hóa trang đã sử dụng chút kĩ năng để hóa trang bạn nhỏ trong dáng vẻ đáng sợ lại mang theo mấy phần đáng yêu, nhưng mà dùng trên người của anh thì không phù hợp, mà hoá trang chân thật quá, anh ra ngoài sẽ doạ mấy bạn nhỏ sợ hãi.

Cho nên kiểu hóa trang zombie này, anh tuyệt đối không thể làm được.

Thế nên một giờ sau, khi Khương Húc, Điềm Điềm và Tiểu Mập Mạp đứng trước cửa nhà họ Giang, nhìn thấy bạn thân Niệm Niệm của mình biến thành một zombie nhỏ, chưa kịp biểu đạt tình cảm thương nhớ gì của bọn họ thì đã kêu lên một cách kinh ngạc.

"Ôi, Niệm Niệm sao chị lại trở thành zombie nhỏ rồi?"

"Oa, Niệm Niệm, cậu ngầu quá đi, tớ cũng muốn trở thành zombie nhỏ!"

...

Giang Trầm hài lòng dẫn các bạn nhỏ vào nhà. Niệm Niệm nhìn thấy bạn thân thì ném luôn ba của mình ra sau đầu, vui vẻ nhìn chằm chằm vào chuyên gia hoá trang đang làm cho những người bạn của cô bé biến thành zombie nhỏ giống mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play