Tối nay, Thẩm Minh Dữu không cho Triệu Kỳ bất cứ cơ hội xin lỗi nào, sau khi tiệc sinh nhật của Đường Khiêm kết thúc, Triệu Diễm mang theo tâm sự nặng nề dẫn Triệu Kỳ rời đi.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Minh Dữu đến phim trường quay phim như thường lệ, Giang Trầm ở nhà chăm Niệm Niệm.
Gần đến giờ cơm trưa, Thẩm Minh Dữu không đi lấy thức ăn nhanh của đoàn làm phim, cô ngồi trên ghế chờ Giang Trầm đưa cơm tới cho mình giống như hai hôm trước.
Nhưng buổi trưa hôm nay, ngoại trừ cơm trưa ra, Giang Trầm còn mang đến cho cô một bất ngờ rất lớn.
Đi phía sau Giang Trầm là một ông cụ tóc đã bạc nhưng ăn mặc vô cùng gọn gàng và tinh tế, Thẩm Minh Dữu nhìn thấy người tới thì vui vẻ ra đón: "Chú Hà, sao chú lại tới đây?"
Quản gia Hà cười nói: "Nhớ cháu và Niệm Niệm nên về nước thăm hai người."
"Niệm Niệm cũng nhớ ông quản gia." Niệm Niệm ôm đùi ông quản gia, ngọt ngào nói.
Trước đây, quản gia Hà là quản gia của Thẩm Viện, mẹ của Thẩm Minh Dữu, sau đó lại làm quản gia cho Thẩm Minh Dữu. Ông luôn dõi theo Thẩm Minh Dữu khôn lớn, tuy đã về hưu, nhưng thân thể vẫn còn khỏe mạnh. Mấy hôm nay, quản gia Hà luôn nhận được cuộc gọi của Giang Trầm, hỏi thăm về các loại sở thích của Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm, quản gia Hà nghe xong thì rất vui.
Là quản gia của Thẩm Minh Dữu, quản gia Hà biết rất rõ tình trạng hôn nhân của Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm, nam chủ nhân lúc trước hiếm khi về nhà, hiện tại đã biết để tâm tới gia đình, quản gia Hà cảm thấy rất vui mừng.
Ông nghe Giang Trầm nói qua điện thoại rằng Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm đều rất nhớ mình. Vì thế, sau khi ông sắp xếp xong việc ở nước ngoài đã lập tức đáp máy bay về nước, định đến thăm hai mẹ con Thẩm Minh Dữu, tiện thể về quê thăm người thân.
Thẩm Minh Dữu đỡ quản gia Hà ngồi xuống ghế: "Chú Hà, lần này chú tới thì phải ở lại đây thêm mấy ngày nhé, bây giờ trong nước đã thay đổi rất nhiều so với trước đây, chỗ để vui chơi cũng rất nhiều, chú có thể đi dạo đó đây, ngắm nhìn một chút."
"Được, được, được." Quản gia Hà nói: "Lần này nhất định sẽ chơi đủ rồi mới đi."
Niệm Niệm ghé vào đùi của ông quản gia: "Ông quản gia có thể đừng đi được không ạ?" Niệm Niệm không nỡ rời xa ông quản gia.
Quản gia Hà xoa đầu Niệm Niệm: "Nếu Niệm Niệm nhớ ông quản gia thì ông có thể đến thăm Niệm Niệm bất cứ lúc nào."
Niệm Niệm ăn vạ: "Nhưng lúc nào Niệm Niệm cũng nhớ ông quản gia."
Quản gia Hà bị Niệm Niệm chọc đến mức cười to, đã lâu rồi không gặp Niệm Niệm, vậy mà bé con đã trở nên cởi mở hoạt bát hơn trước rất nhiều, xem ra quyết định về nước lúc trước của Thẩm Minh Dữu là đúng đắn.
Ăn cơm xong, Giang Trầm còn phải quay về làm việc, Niệm Niệm liền nắm tay quản gia Hà ở lại phim trường xem Thẩm Minh Dữu quay phim.
Sau khi Thẩm Minh Dữu bị đạo diễn gọi đi, Niệm Niệm hỏi: "Ông quản gia ơi, bộ phim mà bây giờ mẹ diễn, Niệm Niệm cũng có tham gia đó, ông đoán xem Niệm Niệm diễn vai gì trong phim?"
Quản gia Hà đoán: "Diễn vai công chúa nhỏ ư?"
Niệm Niệm lắc đầu: "Không phải đâu." . Tìm t𝒓uyệ𝙣 hay tại ﹏ t𝒓ùmt𝒓uyệ 𝙣.V𝑵 ﹏
Quản gia Hà lại đoán: "Diễn tiểu tiên nữ hả?"
"Con biết là ông quản gia sẽ không đoán được mà." Niệm Niệm ưỡn cái bụng nhỏ tròn xoe, giọng điệu vô cùng kiêu ngạo nói: "Trong phim, Niệm Niệm diễn một bé ăn xin đó, nhân vật này rất là quan trọng luôn."
"..." Quản gia Hà cười nói: "Oa, thế mà Niệm Niệm lại diễn một vai lợi hại như vậy, thật sự rất giỏi đó."
Niệm Niệm được khen đến mức thẹn thùng che mắt, đợi cô bé mở mắt ra lại thì nhìn thấy một người quen.
"Cậu ơi." Niệm Niệm gọi Triệu Diễm đang đi tới.
Hôm nay Triệu Diễm phải về thành phố A, trước khi đi, anh ấy đã do dự một hồi lâu rồi quyết định lại đến phim trường thăm Thẩm Minh Dữu.
Những lời Thẩm Minh Dữu nói hôm qua thật sự quá mức đả kích với Triệu Diễm. Tối qua, anh ấy thao thức suốt đêm, nếu hôm nay không nhìn Thẩm Minh Dữu một lần thì khi về đến nhà, anh ấy sẽ không cam lòng.