Thấy Niệm Niệm dùng ánh mắt mong chờ nhìn mình, Giang Trầm bèn gật đầu.

Sau đó, Niệm Niệm được dẫn sang nhà hàng xóm ở bên cạnh, còn Giang Trầm thì trở về nhà mình, bắt đầu công việc buổi chiều.

Đường Khiêm cũng chưa từng chăm sóc trẻ con, anh ta cảm thấy có hơi mới lạ đối với việc chăm sóc một đứa trẻ nhỏ như Niệm Niệm. Vì thế, Đường Khiêm bắt đầu tìm kiếm khắp nhà, chỉ cần là thứ trẻ con có thể ăn, có thể chơi, anh ta đều hận không thể mang hết đến trước mặt Niệm Niệm.

Niệm Niệm và Lâm Tịnh ngồi ở phòng khách, Niệm Niệm hỏi: "Dì thật sự là bạn thân của mẹ con hả?"

Lâm Tịnh gật đầu.

Niệm Niệm nghiêng đầu hỏi tiếp: "Vậy tại sao lúc trước Niệm Niệm chưa từng gặp dì, cũng chưa từng nghe mẹ nhắc tới dì?"

Lâm Tịnh không đáp mà hỏi ngược lại: "Niệm Niệm có bạn thân không?"

Niệm Niệm suy nghĩ một chút, trước đây cô bé không có bạn thân, nhưng bây giờ hình như cũng đã có bạn thân rồi, Niệm Niệm gật đầu nói: "Có ạ."

"Đôi lúc giữa những người bạn thân cũng sẽ phát cáu và giận dỗi lẫn nhau." Lâm Tịnh mỉm cười: "Nếu như bạn thân của Niệm Niệm đột nhiên không thân với Niệm Niệm nữa, vậy Niệm Niệm sẽ làm gì để bạn thân chơi lại với mình nè?"

Niệm Niệm hỏi: "Tại sao bạn thân lại đột nhiên không chơi với Niệm Niệm nữa?"

Lâm Tịnh: "Ví dụ như bởi vì Niệm Niệm làm sai chuyện gì đó khiến bạn thân bị tổn thương, cho nên bạn thân mới không chơi với con nữa."

"Niệm Niệm sẽ xin lỗi bạn thân."

"Nếu xin lỗi cũng không được thì phải làm sao đây?"

Niệm Niệm suy nghĩ một lát rồi nói ra một câu làm cho cô kinh ngạc: "Vậy cứ thử mặt dày lên một chút?"
Lâm Tịnh: "...?"

"Mặt dày bám theo, bạn thân không thể tránh được thì chắc là sẽ lại chơi với Niệm Niệm thôi." Niệm Niệm nghe ông nội từng nói với ba rằng làm người không nên quá sĩ diện, đôi lúc phải mày dày một chút, có khi mọi việc sẽ trở nên đơn giản hơn, đây chính là cách mà Niệm Niệm đã lén nghe được đó.

Mặc dù không biết cách này có hiệu quả hay không, Niệm Niệm cũng chưa từng thử, nhưng ông nội thông minh như vậy, nghe lời ông nội chắc chắn không sai.

Vì sinh nhật của Đường Khiêm nên hôm nay Thẩm Minh Dữu tan làm sớm.

Dưới sự trợ giúp của Niệm Niệm, thành quả của một buổi chiều là sân vườn nhà Đường Khiêm được trang trí rất đẹp mắt, chỉ còn chờ khách đến.

Đường Khiêm tổ chức tiệc nướng, nguyên liệu nấu ăn đã được chuẩn bị sẵn, khách mời có thể vừa nướng vừa ăn, vừa có thể tán gẫu.

Tất cả mọi người đều đã đến đông đủ, vốn dĩ Đường Khiêm còn mời cả Hoắc Tinh Trạch, nhưng hôm nay Hoắc Tinh Trạch có một phải quay nên không tới đoàn làm phim, hiển nhiên cũng không tới tiệc sinh nhật được.

Đường Khiêm chụp ảnh tập thể nhân dịp sinh nhật, nhìn ảnh rồi tiếc nuối nói: "Nếu lão sư Hoắc cũng ở đây thì tốt biết mấy."

Tuy Hoắc Tinh Trạch nhỏ tuổi hơn anh ta, nhưng người ta là phái diễn xuất chân chính, còn là ảnh đế trẻ tuổi nhất. Diễn xuất của Đường Khiêm chỉ ở mức bình thường nên anh ta rất thích những diễn viên phái thực lực như Hoắc Tinh Trạch.

Giang Trầm ở bên cạnh nghe vậy hơi khựng lại, anh nghĩ may mà tên Hoắc Tinh Trạch kia không tới.

Thẩm Minh Dữu ngồi trên ghế, bên cạnh cô là Giang Trầm đang bế Niệm Niệm, bên còn lại là Lâm Tịnh.

Kể từ ngày uống say bí tỉ ấy, Thẩm Minh Dữu và Lâm Tịnh không liên lạc lại với nhau. Sau khi biết chân tướng năm đó hai người đã cắt đứt quan hệ, lúc đầu Thẩm Minh Dữu cảm thấy rất tức giận, nhưng khi cơn giận qua đi, cô lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Chỉ là suy cho cùng, đã nhiều năm hai người không liên lạc, cả hai đều là những người kiêu ngạo, muốn từng bước nói chuyện lại với nhau đối với hai người mà nói đều không phải là chuyện dễ dàng.

Lúc Thẩm Minh Dữu đang định bóc tôm cho Niệm Niệm thì đĩa cơm trước mặt cô bỗng nhiều thêm hai con tôm đã được bóc vỏ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play