[Vài người trong khu bình luận bị thần kinh à, vốn dĩ người ta là chị em hàng xóm có mối quan hệ rất tốt từ nhỏ. Sau khi lớn lên chị em làm việc trong cùng một lĩnh vực nên giúp đỡ lẫn nhau thì có vấn đề gì à, chỉ như vậy thôi mà cũng thuyết âm mưu cho được, không phải não có vấn đề thì là gì!]



Giang Trầm nhìn lướt qua từng bình luận, càng xem thì sắc mặt càng nghiêm túc.

Tiêu Hàng lập tức nhận ra tâm trạng thất thường của Giang Trầm, cậu ta hỏi: “Cậu làm sao vậy?”

“Không có gì.” Giang Trầm ra hiệu cho cậu ta tiếp tục nói: “Cậu nói đi, tôi đang nghe đây.”

Thật ra thì Tiêu Hàng đã nói hết những gì cần nói rồi, cậu ta nghĩ một chút rồi lại nói: “Hôn lễ của tôi đã được chuẩn bị kha khá rồi, những phương diện khác đều rất hoàn mỹ, đương nhiên nếu như cậu có thể cho tôi mượn hòn đảo tư nhân kia của cậu để tổ chức hôn lễ thì càng hoàn mỹ hơn.”

Giang Trầm có một hòn đảo tư nhân, phong cảnh của hòn đảo tư nhân kia cực kỳ đẹp, đương nhiên cơ sở hạ tầng hỗ trợ cũng rất đầy đủ, vô cùng phù hợp dùng để tổ chức hôn lễ.

Lúc Tiêu Hàng đang nghĩ tới địa điểm để tổ chức hôn lễ, nơi đầu tiên nghĩ tới chính là hòn đảo tư nhân kia của Giang Trầm. Chỉ là lúc cậu ta đề cập với Giang Trầm, vừa mở miệng thì đã bị Giang Trầm bác bỏ. Sau đó lại suy nghĩ đến người vợ đang mang thai, du lịch đường dài cũng không tốt, cuối cùng quyết định địa điểm tổ chức hôn lễ ở khu nghỉ dưỡng nổi tiếng nhất Thành phố A - khu nghỉ dưỡng Thanh Tây, khu nghỉ dưỡng này cũng là sản nghiệp của Giang Trầm.

“Lần trước tôi cho cậu mượn máy bay mà cậu thì hay rồi, ngay cả một hòn đảo cũng không cho tôi mượn, thật sự có hơi keo kiệt đấy.”

Cuối cùng ánh mắt của Giang Trầm cũng rời khỏi điện thoại rồi nhìn sang đây: “Đó là nơi tôi tổ chức hôn lễ với vợ của mình, làm sao có thể cho cậu mượn được.”
“Tôi chỉ mượn để làm hôn lễ, xong việc thì sẽ rời đi chứ đâu phải không chịu trả cho cậu đâu.”

Giang Trầm nói: “Vậy cũng không được.”

Hòn đảo đó là nơi anh kết hôn với Thẩm Minh Dữu, đối với vợ chồng bọn họ mà nói thì nó có ý nghĩa đặc biệt. Một nơi như vậy, Giang Trầm không muốn cho bất cứ ai mượn để tổ chức hôn lễ, kể cả là người bạn tốt Tiêu Hàng này cũng không được.

Tiêu Hàng chậc chậc hai tiếng: “Được rồi được rồi, coi như tôi đã biết rồi, cậu không phải là đồ keo kiệt nhưng chỉ cần là những thứ có liên quan tới Thẩm Minh Dữu thì cậu sẽ trở thành đồ keo kiệt.”

Giang Trầm nói như điều hiển nhiên: “Cậu biết thì tốt.”

Sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm vào điện thoại.

Tiêu Hàng thấy ánh mắt anh giống như dán chặt trên điện thoại, nghĩ một chút thì cũng lấy điện thoại của mình ra xem thử, sau đó cậu ta liền biết vì sao lúc nãy sắc mặt của Giang Trầm lại khó coi như vậy.

Tiêu Hàng cũng biết vì liên hôn nên Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu mới kết hôn, những gia đình giống như bọn họ thì chuyện liên hôn vô cùng phổ biến. Sau khi kết hôn, cũng có rất nhiều đôi nam nữ bằng mặt nhưng không bằng lòng, thân ai nấy lo, lúc trước cũng có rất nhiều lần cậu ta cho rằng Giang Trầm đang ở trong kiểu tình huống như thế này.

Mãi đến gần đây, sau khi biết Giang Trầm vì chuyện vợ muốn ly hôn với anh mà phiền não, Tiêu Hàng mới phát hiện hình như đôi vợ chồng Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu này khác với những cặp vợ chồng bằng mặt mà không bằng lòng sau khi liên hôn kia.

Xem lại vài lần tập phát sóng mà Giang Trầm xuất hiện trong chương trình ⟪Mẹ Là Siêu Nhân⟫ kia, còn tận mắt chứng kiến Giang Trầm đưa vợ tới sân bay của cậu ta để hẹn hò. Đồng thời Tiêu Hàng tự cho rằng mình rất hiểu rõ Giang Trầm có thể chắc chắn một chuyện, đó chính là —

Chắc chắn Giang Trầm rất yêu Thẩm Minh Dữu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play