"..." Sắc mặt Cố Ngải Phỉ thiếu chút nữa là không thể kiềm chế được.
Trong suốt hành trình, chỉ có mình cô ta bận trước bận sau, trong khi Hứa Thục Lan, người mẹ chồng chỉ giống như một chưởng quầy không cần làm gì cả. Cô ta không oán trách gì thì thôi, nhưng ngược lại Hứa Thục Lan còn bắt đầu oán trách cô ta.
Cố Ngải Phỉ cảm thấy mọi thứ đều không được suôn sẻ. Trước đây, cô ta chỉ biết Hứa Thục Lan hơi thích sĩ diện, ngoài nhược điểm đó thì cô ta sống chung với Hứa Thục Lan cũng khá hòa hợp, cũng không quá tinh ranh, càng không có đặt điều chỉ trích con dâu khắp nơi. Bà ta cũng rất yêu thương cháu gái.
Thời gian sống cùng Hứa Thục Lan, tất nhiên Cố Ngải Phỉ sẽ luôn cẩn thận giữ mặt mũi cho bà ta. Hơn nữa, sau khi kết hôn, cô ta dành nhiều thời gian cho công việc, thực tế là thời gian chung đụng với Hứa Thục Lan cũng không nhiều nên giữa hai người không có mâu thuẫn gì. Sống chung vẫn luôn rất hòa thuận.
Nhưng bây giờ, chỉ sau một ngày ngắn ngủi tham gia《Mẹ là siêu nhân》thì giữa cô ta và Hứa Thục Lan đã có một một vết nứt. Cố Ngải Phỉ có thể cảm giác rằng vết nứt này đang càng ngày càng lớn hơn.
Để ngăn chặn điều này xảy ra, khi cô ta nhìn thấy khuôn mặt không vui của Hứa Thục Lan, Cố Ngải Phỉ vốn cũng không vui chỉ có thể nhịn xuống.
[Mẹ chồng của Cố Ngải Phỉ làm sao thế này, mẹ chồng khác ít nhất cũng sẽ làm một số công việc mà mình có thể làm, nhưng bà ta lại như một lão phật gia, bản thân không chịu làm cái gì cả. Ngược lại khi chơi thua lại còn oán trách Cố Ngải Phỉ, thật sự không nhìn được nữa rồi.]
[Đúng vậy, ban đầu tôi nghĩ mẹ chồng Cố Ngải Phỉ là một người rất tốt, nhưng qua nửa ngày, tôi phát hiện hoàn toàn không phải như vậy.]
[Cố Ngải Phỉ ở đây rất uất ức, trước mặt ống kính, cô ta không thể vứt sỉ diện của mẹ chồng đi được, nếu không sẽ bị coi là bất hiếu, thật khó khăn mà.]
Bữa trưa, nhóm khách mời tách ra ăn riêng, Thẩm Minh Dữu và mẹ chồng cùng Niệm Niệm thưởng thức một bữa trưa cực kỳ thịnh soạn và sang trọng ở trong căn phòng tổng thống xa hoa.
Sau khi ăn trưa xong, không biết là đạo diễn tổ chương trình cố ý hay vô ý, trong thời gian nghỉ ngơi của các khách mời, bọn họ đã gửi tặng cho mỗi nhà một phiếu dịch vụ cá nhân tại khách sạn Âu Hoàng. Phiếu này cho phép khách mời ở khách sạn tận hưởng các dịch vụ massage, làm đẹp cao cấp nhất thế giới, bao gồm cả xông hơi và tắm suối nước nóng, nhằm đảm bảo khách mời hoàn toàn thư giãn và tận hưởng dịch vụ tốt nhất.
Tuy nhiên, vấn đề là mỗi gia đình chỉ có một phiếu.
Điều này có nghĩa là chắc chắn sẽ có một người trong mẹ chồng và nàng dâu ở lại để trông nom đứa nhỏ, mà người còn lại sẽ có thể thoải mái tận hưởng dịch vụ nghỉ mát.
Phương Đường đã trao nó cho mẹ ruột của mình, La Bội cũng không vì con gái mình mà khách sáo. Bà ấy vô cùng hào hứng nhận lấy, trước khi đi cũng không quên nói với Phương Đường: "Nhớ trông chừng Khương Tiểu Húc, đừng để thằng bé đến quấy rầy mẹ thư giãn."
Thấy mẹ ruột đi mà không nhìn lại. Phương Đường sờ lên đầu của Khương Tiểu Húc và nói: "Bà ngoại con ghét bỏ con rồi đấy."
Khương Tiểu Húc nói: "Không phải bà ngoại đang ghét mẹ không chăm sóc tốt cho con cái à?"
"..." Phương Đường nói: "Nếu con ngoan như Niệm Niệm thì không phải mẹ sẽ chăm sóc tốt cho con rồi à?"
"Nếu mẹ dịu dàng giống như dì Thẩm, con chắc chắn sẽ ngoan như em gái Niệm Niệm."
"Khương Tiểu Húc, mẹ mới nói một câu mà con đã muốn cãi với mẹ mười câu hả."
"Lêu lêu lêu." Khương Tiểu Húc làm một khuôn mặt quỷ với mẹ mình, biểu cảm của cậu nhóc thực sự làm người khác tức giận, khiến Phương Đường muốn đánh m.ô.n.g cậu nhóc.
Lúc La Bội đi thì bên phía Chung Dao đang cầm phiếu dịch vụ, cùng mẹ chồng đẩy tới đẩy lui.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT