Niệm Niệm hài lòng nhắm mắt lại, mặc dù lúc nào ba cũng chọc giận Niệm Niệm nhưng dường như cũng không xấu lắm, cô bé vẫn thấy hơi hơi thích ba.

Giang Trầm nhìn con gái đã chìm sâu vào giấc ngủ, anh ở ngoài lều gửi tin nhắn cho vợ, không để cô phải lo lắng.

Thẩm Minh Dữu nhanh chóng trả lời tin nhắn của anh.

[Một cây bưởi: Hôm nay Niệm Niệm không khóc chứ?]

[Một cây bưởi: Tối nay Niệm Niệm ăn cơm với gì rồi?]

[Một cây bưởi: Niệm Niệm]

Đọc mấy tin nhắn vợ gửi, Giang Trầm biết cô lo nên đã hứa chắc với cô: [Yên tâm, Niệm Niệm khỏe lắm, đợi em về, chắc chắn sẽ trả lại em một Niệm Niệm lành lặn không mất miếng thịt nào.]

Nhưng lúc Giang Trầm quay vào trong lều, định bế con gái về nhà thì lại thấy Niệm Niệm nửa tỉnh nửa mê đang bị hai con muỗi làm phiền, trên mí mắt, trên mặt đều chi chít vết muỗi đốt.

Lúc Niệm Niệm sắp ngủ đã bị con muỗi đốt cho tỉnh táo lại, cô bé đưa tay lên mặt, bắt đầu gãi sồn sột.

"Niệm Niệm, đừng gãi." Giang Trầm vội đi đến, bế Niệm Niệm lên, đi về nhà.

Da thịt con nít vốn mềm mại, mới được một lúc mà trên mí mắt Niệm Niệm đã xuất hiện vết sưng nhỏ.

Giang Trầm tìm thuốc thoa cho con gái, phát hiện trên mặt Niệm Niệm đã lốm đốm vết đỏ, nhất là mí mắt còn sưng vù cả lên.

Anh không an tâm lắm, không biết rốt cuộc là côn trùng cắn hay muỗi đốt nên đã gọi điện thoại cho bác sĩ gia đình.

"Niệm Niệm, đau không?" "Không ạ." Niệm Niệm giơ tay lên gãi: "Nhưng ngứa lắm."

"Ngứa cũng không được gãi." Giang Trầm nắm tay con gái hạ xuống, thấy dáng vẻ đáng thương của con, anh thở dài, sớm biết thế này đã cho con gái ăn gói mì kia rồi, còn hơn là giờ bị muỗi đốt sưng vù thế kia.

"Niệm Niệm, ba xin lỗi." Giang Trầm ôm Niệm Niệm vào lòng, dịu dàng xoa lưng cô bé: "Lần nào chăm sóc Niệm Niệm ba cũng làm không tốt, xin lỗi con."

Niệm Niệm vùi đầu vào n.g.ự.c ba, cảm nhận được ba đang không vui, cô bé đã bắt chước ba, vỗ vỗ lưng anh: "Không sao."

Giang Trầm nghiêng đầu hôn lên mặt cô bé.

Chẳng bao lâu, bác sĩ gia đình đã đến.

Sau khi kiểm tra cho Niệm Niệm, bác sĩ nói: "Là muỗi đốt, có những đứa trẻ da thịt nhạy cảm, bị muỗi đốt sẽ sưng vù lên ngay, Niệm Niệm lại đúng là kiểu đó, nhưng cũng không có vấn đề gì lớn cả, thoa ít thuốc là được rồi."

Lúc này Giang Trầm mới an tâm, tiễn bác sĩ về. Niệm Niệm đã ngủ say trong lòng anh.

Anh đặt con gái lên giường, đắp kín chăn. Hôm sau, anh phát hiện chăm trẻ là một chuyện rất khó khăn, bị thương một chút bị bệnh một chút, phụ huynh cũng thấy lo lắng không thôi. Hồi trước anh không ở nhà, luôn nghĩ bên cạnh có rất nhiều người chăm sóc cho con, anh chỉ cần cho con cuộc sống tối ưu nhất là được, những chuyện khác anh không thấy lo gì. Nhưng suốt mấy ngày qua, anh nhận ra, Thẩm Minh Dữu đã chăm con rất cẩn thận, dốc công bỏ sức nên Niệm Niệm mới không thể rời khỏi mẹ.

Giang Trầm rơi vào trầm tư, anh đang nghĩ, liệu có phải hồi trước khi chăm sóc Niệm Niệm, vợ anh cũng có rất nhiều lần lo lắng sợ hãi như vậy hay không.

...

Rạng sáng hôm sau, Thẩm Minh Dữu đã nhận được tin từ nhà sản xuất phim, thông báo cho cô sáng hôm nay bước vào lần thử vai thứ hai.

Sau buổi thử vai hôm qua, đạo diễn Tần Tùng đã bảo cô về đợi thông báo.

Nhóm diễn thử hôm qua đều là những diễn viên mới chưa có danh tiếng gì. Nhưng đến buổi diễn thử sáng nay thì khác, người đến hôm nay đều là diễn viên rất nổi tiếng. Số lượng không nhiều, chỉ có bốn năm người. Nhưng nếu Tần Tùng đã gửi lời mời cho họ, thì có nghĩa là anh ấy thực sự nghĩ mấy diễn viên này rất hợp với hình tượng nữ chính trong bộ phim 《Vấn Thiên》 hoặc hài lòng với khả năng diễn xuất của họ, nên mới mời họ đến thử vai.

Nói cách khác, buổi thử vai hôm nay mới là trận so tài thực sự.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play