Giấc Mơ Tự Do

Chương 2 : thành phố công nghệ


2 tháng


Chương 2:  thành phố công nghệ 

Trong thang máy một thành phố công nghệ thu nhỏ đầy sắc màu được hiện ra từ tấm kính chiếu lên người của Cát Thiên Điệp tạo nên một khung cảnh hài hòa, những người có mặt ở đấy đều liếc nhìn cậu như trúng bùa yêu . 

"Ting" cánh cửa thang máy mở ra , phía bên ngoài như một thế giới khác rộn ràng và náo nhiệt , các quán ăn, shop đồ được thiết kế theo phong cách tương lai, có mấy căn nhà sập xệ nhưng lại vô cùng đẹp mắt. 

Những chiếc xe đang bay lượn, những cây cầu bắt ngang từ tòa nhà này sang tòa nhà kia , các chiếc thang máy nhỏ chứa được một người lẩy rẩy nơi góc hẻm 

Một thế giới bình yên, khung cảnh tuyệt đẹp tạo thành một bức tranh vô cùng sống động. 

Cát Thiên Điệp đi dạo một vòng nơi đây rồi bước qua chỗ khu hẻm có thang máy, cậu bấm nút xuống khu dưới lanh quanh ngắm ngía một hồi Thiên Điệp thấy một quầy bán bánh kép và bánh cá Nhật trông rất ngon 

Cậu lại hỏi chủ quán " chú ơi này bán sao ạ?" 

Chủ quán nhìn người thanh niên ngạc nhiên trong giây lát rồi cười nói " cháu muốn mua gì nào? Đây bánh cá 3 xu một con , còn bánh kép 7 xu một cái cháu muốn mua cái nào chú lấy cho". 

Cậu ngẫm nghĩ phát hiện mình không có đồng nào trong người 
"Chú ơi, cháu xin lỗi làm phiền, hiện tại  cháu không có đồng nào để hôm khác cháu ghé nhé chú" thanh âm mềm mại ấm áp khiến cho người nghe cảm thấy nao lòng. 

Chủ quán nghe thấy vậy vừa cười nói ,tay thì lấy bánh cá và bánh kép bỏ vào túi giấy cho cậu 
"Haha không sao cháu là người mới tới đúng không , không có đồng nào là chuyện đương nhiên 

"Đây nhìn cháu xinh đẹp như này hôm nay chú miễn phí cho cháu luôn, cầm lấy ăn đi khi còn nóng nó mới ngon". 

Cậu nở một nụ cười dịu dàng rồi nói "Cháu cảm ơn chú, lần sau cháu sẽ đem theo đồng rồi quay lại mua ủng hộ chú nhé, tạm biệt chú" 

Cậu quay đầu bước lại chỗ thang máy cũ bấm nút lên trên, bước qua dòng người tấp nập ngồi bên dưới cây không bóng người phía trước là thành phố cậu vừa ăn vừa ngắm cảnh một cách thư giản nhưng trong đôi mắt ấy lại ẩn chứa sự cô đơn lạnh lẽo. 

Lúc cậu ăn xong những con người trong thành phố đã ít lại, bây giờ là khoảng 23:12 cậu vẫn ngồi đó không nhúc nhích 

Bỗng chốc cậu cất giọng hát 
'Buồn một chút thôi em ơi
Để tâm trí ta rong chơi 
Vượt thử thách của cuộc đời 
Ngày mai ta sẽ thảnh thơi 
Nụ cười sẽ luôn trên môi 
Muộn phiền ấy sẽ qua thôi 
Bình yên vốn luôn quanh đây
vậy nên ta đừng buông xuôi '
Âm thanh trầm ấm, nhẹ nhàng đượm lại một chút buồn khiến người nghe cậu hát thấy dễ chịu nhưng lòng lại nao nao . 

{Bài hát này tên là To All Of You nghen, mỗi lần tui cảm thấy buồn hay bức bối tui đều sẽ hát để tâm trạng xấu vơi đi (. ❛ ᴗ ❛.) } 

Cậu đứng dậy bước về cổng trong suốt dưới con đường đầy ánh sáng xanh tím có một làn gió thoáng qua thổi bây tâm trạng bức bối của cậu đi vào thang máy cậu bấm nút lên tầng 4 cậu đi tới số phòng 666 trên bảng gỗ trước khi đi hệ thống đã phát cho người chơi 

Khi tìm được số phòng cậu mở cửa ra, trong căn phòng nhỏ 15 mét vuông tính luôn cả phòng tắm, ngay gần cửa có một chiếc giường được đặt kề cạnh ô cửa sổ thoáng mát . 

Cậu cởi áo khoác xám dài qua đầu gối gác lên móc treo ngay cửa bên trong cậu mặc là một chiếc áo cổ lọ màu đen và một cái quần ống xuông rộng xám đeo đôi boot màu đen Thiên Điệp cởi giày rồi leo lên giường, cậu nhắm mắt lại ngủ thiếp đi 

Ánh đèn thành phố len lỏi qua ô cửa sổ hắc lên gương mặt của cậu mái tóc đen dài cùng đôi bông tai dây hình hoa cẩm tú cầu tạo lên điểm nhấn làm vẻ đẹp càng trở nên tuyệt sắc . 

Ngủ một giấc dài Cát Thiên Điệp mở mắt là vào  sáng hôm sau, cậu đứng dậy đi tắm và vệ sinh cá nhân khi cậu đang sấy tóc thì âm thanh máy móc vang vọng khắp nơi trong không gian 
[Xin chào người chơi có mặt tại đây chúc các vị có một buổi sáng vui vẻ nhé khư khư] 

[Các vị đã tham quan nơi đây chưa nào, tôi muốn thông báo cho các vị biết phó bản đã được sẵn sàng, mời các vị hãy tập trung tại sảnh trong vòng 10 phút nữa nhé ] 

[Ai tới chậm hoặc không tới thì hậu qua khó lường] 

[Phó bản đã được sẵn sàng, mời các vị hãy tập trung tại sảnh trong vòng 10 phút nữa] 

[Xin nhắc lại phó bản đã được sẵn sàng, mời các vị hãy tập trung tại sảnh trong vòng 10 phút nữa] . 

Mái tóc đen dài đã khô cậu ngồi trên chiếc giường đơn sơ thẩn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm thành phố một lúc lâu rồi mới đứng dậy rời khỏi căn phòng , vào thang máy lên thẳng tầng 9. 

Đại sảnh vẫn đông người như hôm qua, cậu bước qua chỗ góc cũ quan sát xung quanh, âm thanh ồn ào khiến đầu cậu đau. 

{Lúc này tui đang đau đầu thiệt nè mấy ní ,nhưng vẫn ráng viết cho xong nhưng đau quá chịu ko nổi ༎ຶ‿༎ຶ}


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play