Ngày hai mươi tháng ba là lễ cập kê của Tô Thù, Tô Mị dậy thật sớm để chuẩn bị xong xuôi rồi lên xe ngựa vội vàng chạy về nhà mẹ đẻ.
Lúc này vẫn còn sớm, sương sớm còn chưa tan hết, bình thường trên đường rất vắng vẻ nhưng hôm nay lại rất kỳ lạ, đôi khi lại có nhóm người tụ ba tụ năm đi đến.
Bọn họ dìu dắt nhau hoặc che mặt khóc nỉ non liên tục kêu oan, hoặc đang cực kỳ giận dữ mắng mỏ, thậm chí có người còn cầm mấy món như cuốc và gậy gộc nữa.
Trong lòng Tô Mị bực bội, phái Lâm Hổ đi sang hỏi thử.
Lâm Hổ quay về rất nhanh, trong ánh mắt chứa đầy vẻ không tin nổi và tức giận: “Đây đều là những người đến phủ Thuận Thiên kêu oan cả, người nhà của bọn họ bị xử chém đầu bởi vì lén lút nói về vụ án Thái tử bị phế bỏ!”
Tô Mị ngạc nhiên: “Mức hình phạt đưa ra quá nặng, nhìn những người này thì có lẽ người bị xử không chỉ có một hai người thôi đâu, triều đình nghĩ thế nào vậy? Càng làm thế thì càng chứng minh vị kia đang chột dạ mà thôi.”
Lâm Hổ nhìn xung quanh rồi nói nhỏ: “Vương phi, đường lớn ở phía đông này chắc sẽ không yên bình đâu, chúng ta đi đường vòng đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play