"Miên Miên, em nói là Phương Mẫn Diệp cứu em, vậy tình trạng của anh ấy thế nào rồi?"
Sở Trăn tỉnh ngộ lại sau, cảm thấy thoáng xấu hổ, vì thế ôm vai Đường Miên Miên dẫn cô đến một chỗ ít người hơn ở hành lang. Nhớ tới lời Đường Miên Miên đã nói, anh không khỏi hỏi.
Dù sao cũng là cứu Miên Miên, anh tất nhiên phải cảm tạ một chút.
"Anh ấy không sao, chỉ bị thương dây chằng tay trái và trật khớp tay phải. Nhưng dây chằng không nghiêm trọng và trật khớp đã được chữa trị xong. Anh ấy ở phòng bệnh bên cạnh."
Đường Miên Miên mặt vẫn còn đỏ vì vừa bị Sở Trăn hôn trước mặt mọi người, nhưng khi nhắc đến sự cố, giọng cô lại nghiêm nghị hơn.
"Ta cũng nên đi thăm anh ấy."
Dù không bị thương nặng, Sở Trăn vẫn đầy lòng cảm kích đối với Phương Mẫn Diệp. Nếu không có Phương Mẫn Diệp, không biết Đường Miên Miên sẽ gặp phải gì, nhất là vừa nghe phụ nữ trung niên kia kể về con trai mình rơi từ ba mét và tử vong, Sở Trăn càng thêm lo lắng và biết ơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT