Trước khi Hạt Tử phát bóng, tôi đã đổ mồ hôi ướt lưng, Lê Thốc ở bên kia nhìn tôi, vòng vừa rồi tấn công, nó tốn công chạy tới lui. Tôi và nó nhìn nhau, vẻ mặt của nó vô cùng tự nhiên, nhưng tôi nhận ra một chút gian xảo ẩn chứa trong đó.
Có lẽ chỉ có tôi mới nhìn ra được sự gian xảo của thằng nhóc này. Nó sắp giở trò trong quả bóng, tôi thầm nghĩ.
Chơi bóng rổ là một môn thể thao như vậy, bạn có thể hoàn toàn dựa vào bản năng, chơi một cách không não, người dựa vào cơ bắp để đánh bóng, đánh như vậy sẽ rất thoải mái, rất nhẹ nhõm.
Nhưng nếu thật sự muốn chơi tốt, vẫn phải dùng đầu óc, hơn nữa không hề nhẹ nhàng hơn tranh đấu giang hồ.
Tôi liếc Muộn Du Bình, trạng thái của y vô cùng đơn giản – bao nhiêu lâu nay, cuối cùng cũng có một đối thủ để ý thỏa sức rèn luyện, đương nhiên không thể bỏ qua.
Cho nên sự chú ý của y đều đặt lên người Hạt Tử, có lẽ bọn họ sẽ thử nghiệm những chiêu thức mới chiêm nghiệm được gần nhất lên người đối phương.
Lúc này, bên cạnh bắt đầu có thôn dân tụ tập vây xem, các cô các mợ cũng đông dần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT