Tối đó tôi ngủ trên sô pha, bởi vì sô pha quá mềm, lúc ngủ dậy lưng đau eo mỏi.
Tôi cố gắng dịch người ngồi dậy, gãi gãi đầu, bất tri bất giác tóc đã dài ra rất nhiều, râu cũng lên tua tủa rồi.
Không tìm thấy điện thoại, tôi mở ti vi, phát hiện mới hơn 7 giờ, vì thế tắt ti vi đi, nghĩ có nên ngủ tiếp một lát không, nhưng lúc ngồi dậy, tôi cảm thấy mình đã vô cùng tỉnh táo.
Tôi khoác áo lên, lấy đồ vệ sinh từ trong nhà tắm ra, vừa chải răng vừa đi ra tiệm, nhổ bọt kem ở nhà bếp, rửa mặt, cảm thấy tóc dài quá rồi, hơi khó chịu, dứt khoát gội đầu dưới vòi nước trong nhà bếp.
Tôi gội rất nhanh, kết quả cúi đầu gội xong rồi mới nhớ ra quên mang khăn lông, chỉ đành vừa rướn cổ khóa nước, vừa nghĩ xem nên làm thế nào. Giữ nguyên tư thế lom khom cho nước nhỏ xuống đất, cẩn thận đi vào nhà tắm lấy giấy vệ sinh lau đầu, hay cứ thế ngẩng đầu lên, cởi luôn áo thun ra lau tóc, rồi chạy về thay đồ?
Đang nghĩ, Muộn Du Bình đã đi chạy bộ trên núi về, y mở cửa nhà bếp, nhìn thấy tôi như bị ma da nhập, chết đuối dưới nước thì sửng sốt. Tôi quay đầu lại, y như một vị cứu tinh đưa khăn lông cho tôi – mấy ngày nay y cũng tắm trong bếp, cho nên mang theo cả khăn lông.
Tôi nhận lấy lau khô tóc, nhìn đồng hồ, bảo y: “Hôm nay chắc Bàn Tử không dậy nổi rồi, chúng ta đi mua đồ ăn sáng thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT