Từ nhà bếp ra đến bàn ăn cơm của chúng tôi chừng ba mươi bước chân, khoảng cách ngắn như vậy, Dương Hảo còn cố tâm sự mỏng với Bàn Tử. Tôi ở bên cạnh nghe rõ mồn một, Dương Hảo hỏi Bàn Tử có cách nào cho nó và Muộn Du Bình được so tài riêng một trận không.
Bàn Tử hỏi nó muốn làm gì. Dương Hảo nói bây giờ nó có lẽ là đứa mạnh nhất trong lứa này, muốn thử xem khoảng cách giữa mình và Muộn Du Bình.
Vì thế Bàn Tử kiến nghị nó buổi tối ăn cơm xong cùng Muộn Du Bình đi tuần núi đêm, đợi đến chỗ nào vắng người trên núi rồi đưa ra đề nghị, có thể sẽ được chấp thuận.
Đương nhiên, nếu Muộn Du Bình muốn đi tuần một mình, vậy thì có thể nó chạy theo được 30 giây sẽ mất dấu.
Dương Hảo là đứa ngoại giao, tôi cứ cảm thấy đêm nay nó sẽ đi thử. Lúc nó bưng món lên bàn, tôi hỏi Bàn Tử làm vậy ổn không? Để Dương Hảo đi khiêu chiến đồng chí trăm tuổi, có ổn không? Không ổn.
Bàn Tử nói: “Cứ để nó tự lo cho mình đi.”
Lúc này chúng tôi đã đi đến bên bàn – Bàn Tử cố tình tìm một cái bàn lớn – vậy thì mỗi người đều được ngồi ghế có lưng tựa và tay vịn thoải mái, không cần ngồi ghế đẩu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT