Tôi không biết người bị hại của bọn vay nặng lãi, có tình cảm gì với người bị hại khác hay không, dù sao thằng cha Đông Bắc trắng trẻo này vẻ mặt cũng không thay đổi gì quá lớn.
Hiển nhiên, vay nặng lãi tư nhân ở đây là chuyện rất phổ biến, tôi nhớ có khoản thời gian, người trong trấn bên này không phải là con nợ, thì là chủ nợ cho vay nặng lãi.
Điều này khiến tôi cảm thấy khởi đầu khá gian nan, nhưng tôi vẫn rất kiên trì kể với anh ta những chuyện xảy ra trước đó. Đương nhiên, tôi cũng không muốn lừa anh ta – thay vì lừa thì cướp luôn cho xong – cho nên tôi vừa nói mình cũng là người bị hại, thực ra được tính là người bị hại gián tiếp.
Anh ta lẳng lặng nghe, vẻ mặt không thấy mảy may gợn sóng, tôi đối mắt với anh ta, phát hiện ánh mắt anh ta vô cùng điềm nhiên, hoàn toàn không có chút đồng cảm nào với tôi.
Thôi rồi, tôi thầm nghĩ, gặp phải nước đổ đầu vịt rồi.
Trầm mặc một hồi, tôi gượng gạo nói: “Cho nên, tôi muốn ghi nợ mấy tổ kiến của anh.”
“Nghe cách nói của anh, chắc không đơn giản chỉ là mấy tổ kiến.” anh ta nói: “Cách của anh cũng ổn. Tuy nhiên, đợi thêm mấy ngày nữa, đợi mạ trổ bông là có thể thả vịt rồi, thì không cần kiến nữa, hay anh cố gắng đợi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play