Ban đầu là tôi có ý tưởng, hắn hoang mang, lúc này biến thành hắn có ý tưởng, tôi hoang mang.
Hai chúng tôi nhìn đối phương, đồng loạt nói: “Tôi nói trước.” sau đó tôi lập tức nói: “Được, anh nói đi.”
“Không, cậu nói trước thì hơn.” Bàn Tử bảo: “Chuyện nuôi ong mật mà cậu nói, có thể không như chuyện tôi đang nghĩ, cậu nói trước đi.”
Tôi ngẫm nghĩ, cảm thấy cũng đúng, bèn nói: “Anh xem, bởi vì tôi kiên trì trồng lúa nước hữu cơ, cho nên sâu hại trừ mãi không hết, tôi cũng vì thế mà mệt xỉu. Tôi cũng biết, phun thuốc có thể giải quyết vấn đề này, nhưng phun thuốc rồi, những con ong nhỏ liều mạng giết địch vì chúng ta cũng sẽ chết, đây chẳng phải cách làm vong ân phụ nghĩa ư? Lúc này, cảm giác đạo đức đã khiến tôi đâm lao theo lao, cho nên tôi không thể không tiếp tục đi trên con đường phòng trị sinh học. Trong vô số đêm mơ màng, tôi không ngừng suy nghĩ, cuối cùng nghĩ ra một cách cồng kềnh nhưng hiệu quả – nuôi ong mật.”
“Chà, bây giờ cậu nói chuyện như thân sinh của Bàn gia vậy, đúng là báo ứng, đều tại tôi thời trẻ nói nhảm quá nhiều với cậu.” Bàn Tử gãi đầu, sau đó hỏi: “Nguyên lý như thế nào? Ong mật ăn chay mà, không thể giúp chúng ta trừ sâu.”
“Trong tổ ong có rất nhiều sáp, trong sáp sẽ nở ra một loại sâu gọi là sâu bánh tổ, những con sâu này gây nguy hại cho ong, thậm chí dẫn đến suy yếu mùa thu (ong mật đến mùa thu, bầy đàn sẽ bắt đầu suy yếu, dẫn đến không đủ ong trú đông, đầu xuân tổ ong sẽ bị hỏng). Mà sáp và sâu bánh tổ vừa hay là vật liệu xây dựng và thức ăn mà kiến vô cùng thích.” tôi nói: “Biết sâu bánh tổ không? Tên khoa học hình như là ấu trùng sâu sáp.”
“Tôi biết, sâu bánh tổ xưng voi sao.” Bàn Tử nói: “Điểm cố lịch sử rất nổi tiếng thời Tam Quốc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT