Tôi mở điện thoại tra thử, quả nhiên, pháp nhân của nhãn hiệu giày thể thao đó là Tôn Diệu Tộc.
Không sợ lưu manh có văn hóa, cũng không sợ lưu manh biết võ thuật, chỉ sợ lưu manh có nghị lực. 
Tôi không biết đằng sau rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, là vì ông ta bị ép tài trợ cho giải đấu này, cảm thấy nếu đã móc tiền, đương nhiên sẽ muốn đương kim quán quân làm đại diện mới cho công ty mình; hay là, ông ta biết bà dì sẽ tham gia, cố tình làm khó chúng tôi. 
Vì cách làm như vậy không phải ác ý thuần túy nhắm vào lợi ích của chúng tôi, cho nên tôi không nổi lên sát tâm tuyệt đối, chỉ đành nói “well play”.
Tôi nhìn lên khán đài, ánh phản chiếu của gương vẫn đảo qua đảo lại sân khấu, lúc có lúc không; sau đó lại nhìn đương kim quán quân đang tự tin ở đối diện; cuối cùng nhìn về phía bà dì, ánh mắt bà dì thế mà lại vô cùng bình tĩnh. 
À, không đúng, bà ta đeo kính râm, không nhìn được ánh mắt.
Bàn Tử thì thầm bên tai tôi: “Đừng hoảng, đương kim quán quân tuy kỹ thuật vô cùng tốt, nhưng chắc chắn sẽ khinh địch, bà ta đến tham gia giải đấu này, chắc chắn không ngờ mình sẽ gặp đối thủ, cho nên chúng ta có cơ hội.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play