Về đến tiệm, vừa đúng giờ cơm trưa, chúng tôi tự về vị trí, khách đã lần lượt kéo tới.
Vốn dĩ lý tưởng mở tiệm của tôi là: Khách không cần quá đông, đủ để kết bạn là được rồi. Nhưng giờ nghèo quá, thời gian này tôi cứ hy vọng làm ăn khấm khá hơn, cho nên cố gắng hết mức, lúc đề xuất món ăn, cũng bắt đầu đề xuất những món tủ tương đối sang chảnh.
Nhưng trưa hôm đó không có quá nhiều khách, chúng tôi làm xong rất nhanh, tôi nhìn ra cửa, trống trơn, đường lớn bên ngoài chẳng có bao nhiêu tiếng động, cũng không biết vì sao, có thể gần đây chỗ nào cũng khá hẩm hiu.
Bàn Tử từ sau bếp đi ra, ba chúng tôi ngồi trên bàn lộ thiên bên ngoài cắn hạt dưa, Bàn Tử nói: “Có một khoản tiền gửi đến tài khoản chúng ta thật, tôi vừa gọi điện cho ban tổ chức, lấy đi làm phần thưởng, cậu đúng là bảo đao bất lão.”
Tôi thuật lại với Bàn Tử chuyện buổi sáng, Bàn Tử liền hỏi: “Sao cậu biết ông ta nhất định sẽ gửi tiền tới, câu cuối cùng của cậu có tính là tống tiền không?”
“Mẹ nó tống tiền chứ sao nữa, tôi cũng đâu phải người tốt gì.” tôi nói: “Ông ta đã đồng ý xử lý chuyện KTV, thì nhất định sẽ đồng ý chuyện này, mục đích chủ yếu của ông ta là dàn xếp ổn thỏa, thêm vài chục ngàn đối với ông ta mà nói không phải chuyện lớn, bây giờ ông ta tương đối nôn nóng, muốn chuyển mình vào chỗ tối.”
“Nghĩa là sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT