Tôn Diệu Tộc mở rộng được sản nghiệp là có nguyên nhân, ông ta ngồi đối diện tôi, cúi đầu gửi mấy tin nhắn, sau đó điềm tĩnh nói với tôi: “Biết, có gì nói đi.”
Tôi nhìn ra cửa sổ, nhàn nhạt hỏi: “Nếu là ông, ông sẽ tìm một người rất khó khăn trong nhà, kêu người ta lấy hết tiền đi hùn vốn sao?”
Tôn Diệu Tộc ngước mắt nhìn tôi, không tiếp lời, mà nhìn mấy túi áo của tôi.
Tôi nhận ra ông ta đang sợ tôi ghi âm. 
Nếu cảnh giác như vậy, thì ông ta sẽ không dễ tiếp lời. 
Tôi nhìn điếu thuốc trong tay, nói tiếp: “Tôi đoán, ông không đồng ý cho cậu ta mở KTV, xem sản nghiệp ông lớn thế này, chắc không thích kinh doanh hộp đêm, nhưng con trai ông muốn mở một KTV, lòng ông vô cùng chán ghét, nên không cho cậu ta tiền. Trong tay cậu ta không đủ tiền, lại muốn chơi trội, nên lấy danh nghĩa thiếu gia lừa gạt khắp nơi, song trình độ của cậu ta có hạn, cuối cùng chỉ lừa được một tay lính lác gia đình tương đối khó khăn, để đối phương đi moi một khoản lớn. 
“Đó là chuyện riêng của thằng bé, không liên quan đến tôi chứ?” Tôn Diệu Tộc nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play