Đêm đó rất dài, đường núi đêm mưa vô cùng nguy hiểm, nước không ngừng quét qua thân núi, giày chúng tôi ngâm trong nước, mỗi bước đi để lại một hố bùn.
Mãi đến khi mặt trời mọc, chúng tôi mới tìm thấy ba con chó kia.
Chúng tôi hoàn toàn không biết mình đã đi tới đâu, cũng không biết đã đi bao xa, khi nắng mai từ từ ló rạng phía chân trời, cuối cùng chúng tôi cũng nghe thấy tiếng chó sủa.
Ba con chó ướt từ bụi cỏ xông ra, toàn thân bùn đất, bổ thẳng về phía chúng tôi. Lúc này mưa cũng ngừng, nhất thời, cũng không biết chó vật vã hơn hay chúng tôi vật vã hơn.
Bánh hiển nhiên thể lực không đủ, cả đuôi cũng không vẫy nổi, Muộn Du Bình bế nó lên, Land Cruiser và Như Cách Ba Thu vẫn còn sức, tôi lấy đồ ăn ra cho chúng bổ sung thể lực.
Ba người nhìn mặt trời lên trong đám mây mưa: vầng hồng bá đạo ngút trời, một đám mây giống như lốc xoáy đang xét toạc chân trời, hoàn toàn không giống đang ở Phúc Kiến.
Tôi hét lên một tiếng với mặt trời, phun hết khí lạnh trong lòng ra ngoài, kế đó rùng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT