Buổi trưa chúng tôi ăn cơm trong một nhà vườn của người khác, nhìn cách trang trí, tiệm này có lẽ đang cố gắng bắt chước chúng tôi, nhưng mô phỏng bình thường. Chúng tôi gọi vài món phụ, vì ông chủ tiết kiệm điều hòa, cho nên rất nóng, cơm cũng ăn không được bao nhiêu, nhờ chút bia lạnh tôi mới ăn được ít đậu hũ vịt bắc thảo, qua loa cho xong bữa.
Về đến thôn, tôi tắm nước lạnh, mặc quần lót nằm lên ghế nằm, bắt đầu nghiền ngẫm chuyện trồng ruộng, ngẫm tới ngẫm lui, thì quay lại từ đầu.
Thực ra điền viên cũng tương tự như thế ngoại đào nguyên, trong lòng người như tôi, vẻ đẹp của nó chắc chắn hấp dẫn tôi hơn việc sản xuất lương thực. Nếu trồng ruộng chơi chơi, trồng ra hàng ngàn cân lương thực, ba chúng tôi cũng ăn không hết, dù đem tặng người khác, có lẽ cũng phải tặng rất lâu rất lâu, có khi lại thành lãng phí, đó là tội lỗi lớn.
Nếu muốn kinh doanh lương thực, thực ra cũng không phải điểm mạnh của chúng tôi. Đất ruộng trong núi này phần lớn là các thôn gần đây trồng lương thực nhà dùng, trên đường về tôi tra tư liệu, rất nhiều gạo đều dùng để chăn nuôi và làm những món ăn vặt tương tự bánh gạo, chứ không phải gạo ăn cơm bình thường, trừ phi chúng tôi có thể nuôi theo heo bò gì đó.
Nuôi heo vượt ngoài phạm vi hứng thú của tôi.
Cuối cùng, tin nhắn Tiểu Hoa gửi tới khiến tôi hạ quyết tâm. Cậu ấy nói: “Thực ra trồng ít hoa màu, với kỹ thuật hiện đại, không cần quá lâu, cậu không cần lăn tăn nhiều quá, cứ trồng rồi xem duyên phận thôi.”
“Tôi không tin cậu am hiểu trồng ruộng hơn đám chân đất chúng tôi, nếu tôi cách làm ruộng 100 km, chắc chắn cậu cách 1000 km.” tôi bảo cậu ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT