Ở Hàng Châu có một khung cảnh tôi thích vô cùng, chuông chiều Nam Bình.
Các cụ lấy cảnh này đặt tên, vừa đẹp vừa khí thế, không lê thê dài dòng.
Ngôn ngữ là thuốc dẫn cho tư tưởng và sự chú ý của con người, dù chỉ là một từ ngữ, cũng sẽ mang theo sức mạnh trong xã hội loài người, mà cái tên càng là một loại chú ngữ, có thể cố định thời gian và cảnh sắc, hai chữ “chuông chiều” này, bóng Phật trong tiếng chuông chiều tà trang nghiêm tịch mịch, ngập tràn cảm xúc.
Tôi cũng từng thử đặt vài cái tên trong thôn theo một vài thời khắc, ví dụ như ở đây khi mặt trời lặn, ngắm ở đồng ruộng sẽ có một mùi hương, ngắm cạnh thác nước lại có một mùi khác, nhưng khi nhìn thấy cảnh mặt trời lặn đẹp nhất, thường sẽ cảm khái thiên nhiên đẹp đến choáng ngợp, lại cạn từ, thảo luận với Bàn Tử nửa ngày cho ra được cái tên “Đại Thủy Bôn Nhật”, ngày hôm sau nhắc nhớ lại, trong đầu chỉ hiện lên hình ảnh một tên khổng lồ tên Đại Thủy đang chạy tới Nhật Bản.
Chẳng mấy chốc tôi đã từ bỏ hành động tự chuốc phiền não giữa cảnh đẹp này.
Trong thôn chỉ có một cái tên tôi đặt thành công, cảm thấy ưng ý, là Chín Loại Âm Thanh. Nơi đây không khí trong lành dễ ngủ, tôi không cần kéo rèm cửa sổ, vì lúc mặt trời mọc tôi thức dậy hoàn toàn không còn cảm giác buồn ngủ nữa. Mỗi ngày trước khi vào giấc, tôi sẽ nhìn ra cửa sổ, sẽ thấy ánh trăng, hoặc đèn trong sân chưa tắt, hoặc tia chớp.
Khi ấy sẽ rơi vào một trạng thái trầm tư, bấy giờ tôi tổng kết được chín loại âm thanh có thể giúp mình nhập định.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play