Sau một ngày cảm xúc trào dâng, sẽ lại có một ngày bình tĩnh.
Vương Minh cần chút thời gian để đi rà soát cái nhiệm vụ không có kết quả này, mà buổi trưa ngày hôm sau, tôi bắt đầu kiểm điểm lại xem mình có phải quá bay bổng hay không.
Nếu không làm gì cả, không theo đuổi gì cả, thì thực ra cuộc sống hiện tại đã vô cùng yên ổn rồi. Khi cuộc sống yên ổn đến một mức độ nhất định, bạn muốn tiếp tục xây dựng, thì sẽ phát hiện bạn không thể không bắt đầu phá hỏng một vài thứ vốn có.
Các cụ nói đúng, xây dựng một cuộc sống từ con số không, thực ra đều là hạnh phúc, bởi vì mỗi một bước của bạn đều sẽ tốt hơn, nhưng bạn thay đổi nó từ 100 điểm, bạn sẽ phải đối mặt với rất nhiều lựa chọn.
Cũng may tôi là kiểu người nghĩ thông rồi thì sẽ không băn khoăn gì nữa.
Buổi trưa tôi giúp Bàn Tử xào rau, có thể do ngộ đạo khiến món ăn của tôi có linh tính, rất nhiều khách đều nói, mùi vị món ăn hôm đó có một luồng tiên khí.
Buổi tối là thời gian vận động. Muộn Du Bình không cần vận động, nhưng tôi và Bàn Tử thực ra cần vài hoạt động dưỡng sinh, có lúc sẽ đến sân bóng rổ ở thôn bên cạnh đánh bóng chày. Bình thường đó là chỗ trâu phơi nắng, toàn là cứt trâu. Tôi từng cho rằng nông thôn hiện nay đều đã tự động hóa, nhưng nơi này có rất nhiều ruộng bậc thang trên sườn núi, cho nên vẫn cần dùng đến rất nhiều trâu. Ngoài ra, nhiều điểm du lịch ở đây cũng cần trâu để chụp hình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play