Chỉ nghe người ta nói đầu gỗ chứ chưa thấy ai bảo đầu đá bao giờ, lẽ nào xác Diêm vương này đã biến thành hóa thạch. Nếu như lỗ hổng trên khối đá này mềm mại, vậy thì nó còn ghê người hơn nhiều.
Bàn Tử bị hất văng ra xung quanh, nhưng ngón tay anh ta vẫn bấu chặt vào trong lỗ hổng, như là đang bám vào mặt đá không bị tuột tay. Xem ra chức vị ngón tay thần chuyến này phải trao cho anh ấy rồi.
Nhưng trước sau Bàn Tử chưa nghĩ ra cách nào đem lựu đạn nhét vào trong cái mặt kia được. Tôi cũng không ngừng giãy giụa, nhiều tay như vậy nếu như tất cả chúng đều tóm lấy tôi thì sẽ không thể hất được Bàn Tử rơi ra, chắc chắn nó phải buông một trong hai người.
Không như sở liệu, rất nhanh sau đó tay tóm đầu tôi liền bị buông lỏng, đầu tôi liền có thể chuyển động được, tôi lập tức đưa tay về phía Bàn Tử:” Anh đã giật chốt chưa?”
Bàn Tử gào to:” Tất nhiên là rồi, tôi đâu phải lão người Đức kia.”
“Nhanh ném cho tôi!”. Tôi nói.
“Cậu muốn học Đổng Tồn Thụy* sao? Nó mà nổ trong tay cậu thì xác định chết đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play