Trương Hải Hạnh vừa nhìn máu của tôi vừa cấp tốc lấy khẩu súng của Bàn Tử, bắt đầu lên đạn, lại châm một quả pháo lạnh, ném qua chỗ máu của tôi tràn tới.
Tôi nằm trên mặt đất, tay chân bị trói chặt, cơ bản là không cách nào cựa quậy được, chỉ cố sức ngẩng đầu để thấy được chỗ có ánh sáng nhìn ra đại khái hành động của cô ta. Nhưng Trương Hải Hạnh không đạp tôi nữa, do đó tôi có thể xoay người, vì vậy mà lập tức bật dậy, sau đó khom chân, muốn máu của mình chảy ngược lại vào ống quần.
Cô ta nhìn thấy tôi như vậy lập tức tiến tới sút một cước vào bụng tôi. Tôi bị đau, gan phổi đều co quắp cả lại.
“Đàng hoàng chút đi, thiếu máu ta còn phải cắt vết thương nữa, ngươi nên tiết kiệm máu mình để dành cho chỗ phát huy tác dụng, xong xuôi rồi ta sẽ để ngươi thoải mái thôi.”
“Cái quái gì, lão tử như thế này mà phải rơi vào bẫy của ngươi sao?”. Tôi đơn giản là nhổ một ngụm đờm sang bên cạnh, cắn răng bắt đầu lăn lộn.
Lăn vài vòng được hơn mười thước, Trương Hải Hạnh rõ ràng ý thức được tôi không chịu nghe lời, mắng một tiếng, vừa nhìn lại thấy máu chảy ngược lại chỗ tôi.
Tôi vừa lăn vừa gào thật to:” Bàn Tử, Bàn Tử, lão bà bà muốn xuống tay với tôi!”. Dứt lời lại tiếp tục lăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play