Đèn pin soi vào trong cửa Thanh Đồng, tôi hoàn toàn không còn cảm giác kích thích như vừa rồi nữa, không biết là vì bị âm thanh khủng khiếp kia dọa cho mơ hồ hay là vì đã bị kích động quá lâu nữa.
Bên dưới một khoảng tối đen, nhưng vẫn có thể thấy được vài thứ, toàn bộ chúng chồng chất ở cửa, đều bị thứ bùn đen kia bao quanh.
Bàn Tử cúi người đi vào đầu tiên, quay đầu lại nói:” Đối với bản thân tôi mà nói, đây là một bước tiến nhỏ, nhưng đối với dân trộm mộ các cậu mà nói, đây phải là một bước nhảy vọt.” (anh mập nhại theo câu của phi hành gia Neil Arsmtrong,người đâu tiên đặt chân lên mặt trăng :” Đây là bước đi nhỏ bé của một người, nhưng là bước tiến khổng lồ của nhân loại”. 😀 )
“Dựa vào cái gì mà nói vậy?”. Trương Hải Hạnh tiến vào, cô ấy không chút do dự, tôi theo sát đằng sau.
“Vì nơi đây là địa bàn của thần thánh.” Bàn Tử nói, tôi cho rằng anh ta lúc đó khó mà kiềm chế được cảm xúc, ai biết được tiếp theo Bàn Tử tuôn thêm một câu:” Thần tiêu chảy.”
(Hahahahaha)
Tôi cầm đèn pin soi xuống bên dưới cửa Thanh Đồng, phát hiện bên dưới kia rõ ràng là không lớn, đúng ra mà nói thì nó thực sự là rất lớn, nhưng trong trí tưởng tượng của tôi, nó phải lớn tới mức không thể cân đong đo đếm được. Thực tế thì giờ đây, chúng tôi thấy được động này vẫn nằm trong phạm vi khái niệm của từ rộng mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play