Tôi hoảng trong giây lát, bị Bàn Tử kéo chạy như điên, cũng chưa thấy rõ được kia rốt cuộc là cái gì, một đường bỏ chạy cuống cuồng được hơn chục bước, hai người cùng vấp phải đá mà ngã dập mặt.
Tiếng động phía sau càng thêm lớn, tôi lúc này mới chậm lại một chút, phát hiện ra Trương Hải Hạnh không ở bên cạnh, bốn phía lại quá mờ mịt, ánh đèn pin phạm vi quá nhỏ, cái gì cũng không nhìn thấy.
Tôi gào lên một tiếng, nhưng lập tức nghĩ cũng vô ích, cửa Thanh Đồng kia chuyển động ầm ầm như vậy, cách hơn một thước mà hai người nói cái gì cũng không nghe rõ nữa.
Bàn Tử so với tôi ngã có đau hơn, lật người lên đã bầm dập cả, anh ta lại tiếp tục kéo tôi chạy, bị tôi gạt đi, gào to hơn:
“Cái quái gì vậy?”
Vừa dứt lời, một bóng đen trong tích tắc gạt ngã Bàn Tử xuống đất, tôi còn tưởng rằng đó là Trương Hải Hạnh, chờ tới khi Bàn Tử đá văng nó đi, tôi mới phát hiện vật kia không phải là người.
“Đạn lên đạn đi!”. Bàn Tử trên mặt đất rống lớn một tiếng:”Tựa lưng vào vách đá, tôi sẽ chiếu sáng cho cậu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play