Ban đầu hành trình của bọn họ đặc biệt buồn tẻ. Đầu tiên là xuất phát theo núi Trường Bạch, rồi tới Sơn Đông, sau đó từ Sơn Đông ngồi thuyền, mãi cho tới Thượng Hải.
Trương Hải Khách nghĩ rằng, những chỗ như Lạc Dương là trọng địa cổ mộ, phỏng chừng những đạo mộ tặc đặc biệt nhiều. Tuy rằng đánh nhau cùng những người từng trải đó chưa chắc đã lép vế, nhưng đối phương dù sao cũng bụng dạ nham hiểm, giết người như ngóe. Hơn nữa bấy giờ còn là thời đại súng ống hoành hành, tiểu hài tử Trương gia này đối mặt với những kẻ đó có khi không thể có phần thắng. Đối với họ mà nói, tiến vào nơi như vậy nguy cơ quá nhiều, họ lại chỉ có hai người, một kẻ còn mới mười ba, lộ phí cùng lương khô cũng không nhiều. Chi bằng đến Chiết Giang tìm kiếm một số dấu vết, kiếm một cái đấu nhỏ, rồi tùy xem vận khí có tốt hay không.
Bọn họ nán lại ở vùng phụ cận Thượng Hải một thời gian khá lâu, cũng đổ vài cái đấu, sau phát hiện chúng đều đã sạch sẽ không tả nổi, những thứ đồ chính yếu đều đã bị vơ sạch. Bọn họ lại từ Thượng Hải đi tới Hàng Châu rồi chuyển sang vùng Giang Tô, nơi gần Từ Châu, kiếm được vài cái đấu khá lớn, sau khi vào rồi lại thấy rằng bên trong đã được quật không chừa gì, thứ sót lại có chăng chỉ là một ít mái ngói nát, hoàn toàn không thể coi là báu vật.
Tới lúc này, bọn họ đã đi du lịch qua phân nửa đất nước, tiền cũng không còn nhiều, gần như lúc bình thường đều nhờ vào đi lượm lặt hoặc trộm ít rau vườn cần hơi. Hai người chật vật không chịu nổi, Trương Hải Khách cảm thấy nếu còn tiếp tục như vậy thì tới cuối năm họ cũng chẳng thể hoàn thành được bài khảo nghiệm phóng dã.
Vì thế họ thảo luận, quyết định tiếp tục đi về phía tây, vẫn là hướng tới nơi trọng địa cổ mộ, coi xét lại những di chỉ cũ, có lẽ có thể tìm được ít cá lọt lưới. Tuy nhiên kế hoạch này lại không thể thực hiện được. Trong quá trình đi về phía tây, ông trời thật khéo để họ đụng phải một nhóm người Trương gia cũng tham gia phóng dã, cả đám đều là những đứa trẻ khoảng chừng mười lăm tuổi, có tổng cộng ba đứa. Nhóm này cũng giống như bọn họ, quanh quẩn hết nửa vòng đất nước mà chẳng thu hoạch được gì. Tuy rằng cổ mộ ở Thiểm Tây rất nhiều, nhưng việc đạo quật lại hết sức ngang ngược, bên trong rất nhiều cổ mộ hầu như đã chẳng còn gì đáng giá. Một số thậm chí còn bị đục khoét tới mấy trăm lần, đạo động dày đặc giống như tổ ong vò vẽ, trong cổ mộ căn bản không còn đồ tốt, có đi vào cũng vô nghĩa. Mà trong nhiều ngôi mộ như vậy kiếm được một chỗ chưa bị đào bới đối với họ không phải việc đơn giản, cái này cần rất nhiều vận khí. Năm người lúc nào cũng trong cảm giác bức bách, thời gian đã qua phân nửa, nếu cuối năm mà vẫn chưa trở về thì không chỉ có họ mất mặt, không qua được kì thi còn làm cha mẹ họ hổ thẹn.
Năm tên bí quá hóa liều liền đi làm một việc vô cùng nguy hiểm – bọn họ quyết định đạo mộ ngôi mộ cực kì đặc biệt. Ngôi mộ này không cần tìm, nó ở ngay đây, nhưng không ai trộm được.
Điều này về sau đã châm ngòi cho rất nhiều chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT