Bây giờ tôi sẽ giới thiệu một chút về kế hoạch sắp tới của chúng ta.” Cô ta lấy ra một bản đồ vẽ tay trải trước mặt tôi và Bàn tử, “Mấy ngày nữa, hai các anh cùng tôi thêm một người Đức sẽ bắt đầu đi vào tuyết sơn. Chúng ta sẽ tìm tới nơi tộc trưởng lúc trước của chúng tôi lưu lại, tìm hiểu những việc xảy ra ở đó, lấy lại thứ mà ông ấy đã để lại, đây là điều kiện tiên quyết. Tôi nghĩ tất cả mọi người sẽ không phản đối.”
Tôi nhìn nhìn Trương Hải Hạnh, hỏi: “Người Đức, đám người Đức cũng tham gia sao?”
“Đúng vậy.” cô ta nói, “Giữa chúng tôi và người Đức đã đạt được đồng thuận, tình hình cụ thể anh trai tôi nắm rõ hơn. Hiện tại tôi sẽ chỉ cho hai người toàn bộ lộ tuyến cơ bản. Lần đầu giới thiệu một chút, tôi tên là Trương Hải Hạnh, chỉ huy trong chuyến lên núi này, mọi hành động của hai người lần này đều phải nghe tôi. Bởi vì nơi đây là tuyết sơn, hơn nữa còn là mảnh đất không người, chỗ này so với những chỗ lúc trước hai người tới là hoàn toàn khác biệt. Chúng ta sẽ không có cứu viện, không có cơ hội cứu trợ, chỉ một sai sót cũng sẽ dẫn tới cái chết. Cho nên lời Trương Hải Hạnh tôi nói, các anh phải lắng tai mà nghe.”
Khoát tay với cô ta, tôi không còn là Ngô Tà trước đây để cho người ta mặc sức định đoạt: “Chúng ta là hợp tác song phương ngang hàng, cho nên không quan trọng về người chịu trách nhiệm, đây là điểm thứ nhất. Thứ hai, chúng tôi cần phải hiểu rõ tất cả những việc sắp xảy ra, để xem xét có nên đi cùng các người hay không. Mặc kệ trước kia chúng tôi đã nói gì, hiện tại tình hình đã thay đổi rồi. Cho nên tôi phải xác minh lại với cô, bất luận cô nói cái gì, trước mắt tôi sẽ đều không theo, hiện tại chúng tôi chỉ nghe những gì mình muốn biết. Giờ cô nói cho tôi biết, rốt cuộc là sao lại thế? Các người và đám người Đức đã nói những gì? Đám người Đức kia là ai? Nếu cô không thể nói được thì gọi anh trai cô tới đây.”
Trương Hải Hạnh nhìn ra cửa, Trương Hải Khách đã bước vào. Hóa ra nãy giờ vẫn luôn nghe lén ở bên ngoài.
Trương Hải Hạnh nhìn anh ta nói: “Anh chàng này không giống như là kẻ biết nghe lời.”
Trương Hải Khách tới bên cạnh tôi, nói: “Sự tình của người Đức tốt nhất cậu không cần biết, bọn họ là một tổ chức không tồn tại. Mục đích đến đây của họ khác với chúng ta, chúng ta là những gì họ cần, hơn nữa cái họ nghiên cứu cũng giống như thứ chúng tôi đã nghiên cứu rất lâu rồi. Tôi nghĩ cậu cũng đã gặp qua Cầu Đức Khảo và biết được tình hình công ty của ông ta. Sau khi ông ta chết, công ty đó bị lỗ nặng và phải tiến hành tái cơ cấu, sau đó bị đem ra bán đấu giá các dự án đang được đầu tư. Tôi có thể thẳng thắn mà nói cho cậu biết, quan hệ giữa chúng tôi và nhóm người Đức đã duy trì được một khoảng thời gian dài, cả hai bên đã tiến hành rất nhiều thỏa thuận ngầm, nhưng những việc đó không quan trọng với cậu. Chúng tôi vừa thỏa thuận với họ chính vì muốn đảm bảo an toàn cho hai người. Nếu hai người nhất định muốn chúng tôi khó xử, muốn biết rõ tất cả mọi việc, thì hậu quả các cậu không thể gánh nổi đâu. Chẳng lẽ các cậu muốn theo chúng tôi phiêu bạt cả đời.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play