(ngày đầu tiên )
Tuyết càng rơi càng lớn, trước khi đi tất cả đều cầu nguyện, sau đó toàn bộ đi về hướng đối diện.
Quả nhiên, bất kể là ai, chỉ cần định đi vào nơi đó, ông Trời đều không cho phép. Khu vực màu đen thường lộ ra của dãy núi phía xa hiện tại đã không còn thấy được, nơi đó, bất kể là lúc nào đều không thể dễ dàng mà tới gần. Vốn đó cũng phải là nơi con người nên đến.
Trong tuyết có sinh vật sống nào không? Lúc trước hình như từng có người nói đã thấy chim lớn và thú lông trắng, hôm nay nghĩ đến, cảm thấy giống như chỉ là khoác lác mà thôi. Tiếng gió rít bên tai, một dấu vết của sự sống còn không có, làm sao có thể có sinh vật sống.
Trong trời đất vật còn sống duy nhất chỉ sợ là ba người đang hành tẩu, vốn là bốn người, nhưng một người trước khi lên đường đã hòa vào một thể với núi tuyết. Khi thức dậy lúc sáng sớm đã phát hiện người đó uống say chết ở ven đường, đông lạnh vào tảng đá thành một thể.
Một kiệu phu dùng cái đục băng đập tất cả khối băng có thể nhìn thấy trên con đường phía trước, âm thanh đục nghe giống như xuất phát từ một loại nhạc khí thần bí mà từ tốn, lúc vang dội, lúc khe khẽ trong gió. Người thứ hai là Muộn Du Bình, anh ta nhắm mắt lại, men theo thanh âm đi về phía trước, tay mò mẫm, cũng không phải là không muốn mở mắt mà là mang kính an toàn vào anh ta vẫn không nhìn thấy cái gì, không bằng dùng cảm giác còn hơn.
“Anh có muốn dừng lại nghỉ ngơi một lát?” Một kiệu phu sau lưng hô lớn, Muộn Du Bình quay đầu lại nhìn thoáng qua, là người kiệu phu lớn tuổi hơn trong hai người, Lạp Ba.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play