Bốn ngày sau, công tác cứu hộ chính thức kết thúc, các sinh viên tình nguyện do giáo sư Điền dẫn đầu là những người rút lui trước tiên.
Buổi đêm hôm trước, Đường Thuần cũng nhận được cuộc gọi của Lục Tiểu Mạn, nói rằng ngày mai cô ấy cũng có thể quay về sớm, cho nên hẹn gặp nhau ở sân bay.
Từ khi Đường Thuần đến khu thiên tai làm tình nguyện viên, thật sự mà nói hai người họ bận rộn đến nỗi chưa gặp mặt nhau lần nào, mặc dù biết cả hai đều công tác ở vùng lân cận, nhưng dù sao họ vẫn không có nhiều thời gian rảnh rỗi như thế, vất vả cực nhọc lắm mới tới ngày có thể cùng quay về được, vậy nên mới chờ dịp này mà hẹn gặp nhau luôn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trước khi rời đi, giáo sư Điền còn trò chuyện riêng với Đường Thuần đôi câu.
Nói thật thì, từ đầu tới cuối, giáo sư Điền vẫn luôn coi Đường Thuần là học trò yêu quý của mình, khi bà ấy biết cô và ngài Phó yêu nhau, cảm giác nảy sinh trong lòng bà ấy không phải là sự thất vọng, mà chỉ sợ rằng một người học trò mà bà ấy vô cùng tán thưởng sẽ do vậy mà đi lầm đường.
Nhưng mà cuối cùng thì giáo sư Điền cũng hiểu rõ rằng thành kiến của mình chính là thứ gây chuyện, cô gái trước mắt bà ấy có nội tâm mềm yếu nhưng ý chí lại vững vàng, khi gặp phải những hiểu lầm về mình cô cũng chưa từng giải thích gì nhiều cho bản thân. Nhất là trong mấy ngày qua, khi bà ấy đã nhìn thấy hết sự chăm chỉ khi làm tình nguyện của Đường Thuần, bà ấy vừa vui mừng nhưng đồng thời cũng không khỏi cảm thấy hơi hổ thẹn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT