Đã từng thấy Đông Đông ăn nhiều bánh kem như thế là bà ấy đã biết làm thế nào rồi.
Vừa đặt d.a.o xuống, Hoàng ma ma phối hợp đưa đĩa qua, một miếng bánh kem được Tiêu phu nhân đặt vào đĩa. Bà nhìn lão tỷ muội của mình: "Phiền tỷ tuổi đã cao nhưng vẫn tới chúc thọ ta, cái này cho tỷ."
Đối với người có tuổi tác trung bình chỉ ba, bốn mươi tuổi thì năm mươi tuổi đã rất cao rồi, có thể coi là già nhất rồi, lão tỷ muội Phó phu nhân không còn trẻ nữa, liền cười híp mắt: "Haiz, có bánh kem đẹp như thế, năm sau ta còn đến nữa!"
Tiêu phu nhân cười, tiếp tục cắt phân chia theo thứ tự.
Chiếc bánh kem này rất to, cho dù tầng cao nhất cũng là bánh kem mười hai tấc bình thường. Phía dưới đáy càng lớn hơn, vì thế phần lớn mọi người đều được chia một chút.
Phó phu nhân được chia bánh kem đầu tiên đã bắt đầu ăn, lần này bà lại tỏ vẻ kinh ngạc, mờ mịt nhìn chiếc bánh kem này, hồi lâu sau mới khẽ nói: "Ôi, con dâu tương lai của muội giỏi quá, bánh kem này được làm từ kem nguyên chất đấy!"
Người không thể tin được: "Kem ư? Không sợ nó tan à?"
"Không, rất mát lạnh nữa là đằng khác, ăn rất ngon đấy!" Phó phu nhân vội vàng nói, cười tủm tỉm nếm thêm một miếng. Cốt bánh kem mềm mại xen lẫn cảm giác mát lạnh quen thuộc của kem, mùi sữa ngọt ngào đi vào lòng người.
Cảm giác kem vô cùng ngon, mặc dù lạnh nhưng vì có cốt bánh kem ngăn cách cho nên ăn nhiều cũng không thấy ngán.
Vừa cho vào miệng, dường như cảm giác oi bức đêm hè cũng biến mất khiến người ta thoải mái từ trong ra ngoài.
Tiêu phu nhân cũng ngạc nhiên: "Là bánh kem lạnh à? Vậy ta không cắt nữa, ngộ nhỡ tan mất thì ta sẽ không được ăn!"
Thọ tinh phải chia mới may mắn, mới cần đích thân cắt, nhưng bà ấy muốn ăn nhiều hơn nên không cắt nữa, nhất quyết đưa một miếng bánh kem đã cắt gọn cho vào miệng. Đúng lúc người kế tiếp là Đông Đông đã thèm chảy nước miếng từ lâu, tay nhỏ nâng lên rất lâu để chờ bánh kem, nhưng nãi nãi lại ăn phần của cậu bé.
Đông Đông trợn tròn mắt, mấy giây sau cậu bé liền sốt ruột: "Nãi nãi! Người tiếp tục cắt đi, Đông Đông còn chưa ăn mà!"
Cậu bé van xin trông thật thê thảm! Phải chờ một hồi lâu, vì bối phận và thân phận nên mãi không đến lượt, Uyển Nhi vất vả mãi mới có được, đến phiên cậu bé thì nãi nãi không cắt nữa!
Đông Đông vội vàng như thể đang chọc cười đám người ngồi ăn bánh kem ở đó, từng người lớn cố ý cầm bánh kem lên trêu cậu bé: "Chỗ ta có, Đông Đông có muốn ăn không?"
Đông Đông mím môi, muốn lắm nhưng mà lại không cam lòng, bánh kem đó đã bị bọn họ nếm qua rồi!
Tiêu Hoài Thanh buồn cười nhìn mẫu thân, chàng quyết định vung tay, đành phải cầm d.a.o nhanh chóng cắt thêm một miếng.
Từng miếng bánh kem được phát đi, đám người ăn vào miệng, kem vẫn chưa tan, vẫn mát lạnh, vị sữa ngọt ngào khiến vị lạnh không thấm vào đầu lưỡi, nhưng vẫn khiến cho bọn họ dễ chịu hơn nhiều.
"Miếng bánh kem này không tệ, mùa hè ăn được cái này thì quá là ngon rồi. Lần sau sinh nhật ta cũng phải bảo nhi tử làm cái này cho ta!" Một vị phu nhân cười nói: "Đến lúc đó mọi người cùng đến chung vui nhé."
"Vậy chắc chắn là ăn không ngon như bánh này rồi, trước đó ta đã được ăn qua không ít bánh kem, chỉ có món này là ngon nhất. Vị sữa ngọt ngào, không hề ngán chút nào!"
"Đúng thế, ta cũng thấy thế, ngươi nhìn lão gia nhà ta kìa, bình thường không thích ăn bánh kem mà bây giờ đã ăn hết miếng bánh kia rồi đấy."
Cho dù thật lòng hay nói dối, trên mặt mọi người vẫn lộ rõ vẻ vui vẻ.
Không nói những cái khác, con dâu tương lai của Tiêu gia này thật sự rất giỏi, ít ra thì cũng làm ra được chiếc bánh kem lớn này, rất có thể diện, lại còn tự mình làm nữa. Cho dù tài nấu nướng không tốt nhưng con dâu nhà ai có thể tự tay làm ra món này chứ?
Nhất là trước đó mọi người cảm thấy món này rất bình thường, một lượng bạc sẽ có một cái. Bây giờ xem ra không hề tầm thường, đầu tiên phải làm một đống lớn băng, sau đó phải tốn thời gian phí sức. Không phải ai cũng làm được món này, cũng không phải ai cũng làm ngon như thế.
Lúc này bọn họ đã nhớ ra, món bánh kem tháp đang được bày bán trong phố mỹ thực mỗi ngày đã giúp Tiêu gia có thể thu được một đấu vàng, đều là do tiểu cô nương này sáng tạo ra sao?
Dù sao thì khi nàng xuất hiện, Tiêu gia đã tung ra rất nhiều món ăn tươi mới, đa số đều vang dội khắp kinh đô.
Nếu không nhờ nàng thì phố mỹ thực mở được à?
Người làm quan phải có đầu óc linh hoạt, mặc dù nói chán ghét buôn bán nhưng dưới tay lại có không ít cửa hàng, có một người tạo nên phố mỹ thực vô cùng đắt giá thì ai mà không vui chứ? Chỉ là bọn họ không có bản lĩnh này, chỉ có thể hâm mộ. Nghe nói Tiêu gia đã mở rộng phố mỹ thực đến thành kế bên, người ngoài không bắt chước kịp.
Sau khi nhẩm tính như thế, rốt cuộc thì bọn họ cũng hiểu vì sao Tiêu phu nhân thích cô nương này rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT