Diệp Tấn đứng trong toilet lắng nghe một lát rồi vặn vòi nước rửa tay, để tiếng nước át đi tiếng rên rỉ như có như không vọng ra từ gian phòng trong cùng, nghĩ thầm Cao Vũ Xuyên đúng là không sợ nổi danh, dám ra tay với Tang Lân ngay tại khu giảng đường.

Hôm nay đến lượt hắn trực đêm.

Thứ tự theo số giường là do Kỳ Thừa Diệu đề nghị, hắn không phản đối, hai phiếu thuận một phiếu chống, thiểu số phục tùng đa số, dù Cao Vũ Xuyên không cam tâm cũng vẫn phải chấp nhận.

Hắn không ngờ tên Kỳ lầm lì kia sẽ lợi dụng thời cơ ra tay ngay ngày đầu tiên, Cao Vũ Xuyên tốt xấu gì cũng rào trước đón sau, còn Kỳ Thừa Diệu chẳng buồn rào mà vừa có cơ hội thì xông lên luôn.

Hôm nay Tang Lân vẫn rất khỏe khoắn phấn chấn, xem ra đêm qua Kỳ Thừa Diệu còn hơi để ý cảm nhận của bạn cùng phòng nên chưa phát huy toàn lực.

Để ý nhưng cũng không hoàn toàn để ý.

Đeo nút bịt tai mà vẫn cảm nhận được giường đối diện rung lắc, sao có thể ngủ nổi chứ. Diệp Tấn nhắm nghiền mắt, cố lờ đi những âm thanh kia nhưng trong đầu cứ vô thức hiện ra cảnh Tang Lân xóc lọ cho mình.

Thiếu niên sợ làm bẩn áo nên cắn vạt áo thun, hắn vừa cụp mắt xuống là có thể nhìn thấy bắp đùi và bụng dưới rịn mồ hôi của đối phương.

Đầu ngón tay hắn chà xát rãnh quy đầu dính nước của cậu một cái, dương v*t Tang Lân run rẩy trong lòng bàn tay hắn mấy lần rồi tiết ra nhiều chất lỏng tanh nhờn, tiếng thở dốc kiềm chế tựa như sóng ngầm nổi lên từ đáy sông, dục vọng như bọt biển màu đen dâng lên tràn ngập mũi miệng.

Rõ ràng chỉ là bạn bè mà lại làm chuyện vượt quá giới hạn này......

Tang Lân xem đây là "xã giao", Diệp Tấn nghĩ thầm chuyện này chẳng dính dáng gì đến xã giao cả, "giao hợp" nghe còn tạm được. Trong phòng tắm chật chội của ký túc xá nồng nặc mùi tanh khiến hai người ý loạn tình mê, đáng tiếc bầu không khí không thích hợp lắm nên hắn chưa thể nhấm nháp đôi môi hé mở của cậu.

Hắn không ghét sự ngây thơ của Tang Lân trong chuyện tình dục, nhờ vậy hắn có thể lấy danh nghĩa "bạn thân" để chạm vào cơ thể ấm áp của cậu, để thiếu niên run rẩy vì cực khoái dưới tay hắn.

Tang Lân luôn chậm hơn người khác nửa nhịp, nhìn như đồ ngốc dễ bị lừa tiền gạt sắc.

"Có khi nào là của mình không?"

Diệp Tấn nắm mái tóc ngắn ướt đẫm rồi nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ của mình trong gương, cố gắng ổn định hơi thở, cảm nhận được trái tim đập loạn trong lồng ngực.

Tang Lân mang thai thật sao?

Hắn nhớ lại những giấc mơ rời rạc kia, ký ức dần trở nên rõ ràng.

Trong mơ hắn thấy Tang Lân trần truồng banh rộng chân cho hắn xem bướm, mép thịt trắng nõn rỉ ra mấy giọt nước óng ánh như ngọc trai.

Tang Lân hốt hoảng nhờ hắn giúp đỡ, nói dạo này thân thể mình trở nên kỳ quái, trong khe thịt vừa ngứa vừa nóng, còn liên tục chảy ra nước nhầy nữa. Thiếu niên không dám nhét ngón tay vào quá sâu, nói lúc mới nhét vào hơi đau nên lập tức rút ngón tay ra.

Diệp Tấn thấy bướm nhỏ hồng hào thít chặt vì khẩn trương, yết hầu không khỏi nhấp nhô. Hắn banh đùi cậu ra rộng hơn, ngón trỏ vừa chạm vào mép thịt mềm mại kia thì giữa khe phun ra một tia dâm dịch, suýt nữa văng lên mắt kính của hắn.

Vuốt ve một hồi, thịt mềm chỗ đó càng đỏ hơn, quang cảnh trong bướm như ẩn như hiện.

"Để tớ vạch ra kiểm tra thử xem," hắn cố tỏ vẻ điềm tĩnh, trưng ra vẻ mặt nghiêm túc như mọi lần dạy Tang Lân giải bài tập, nhưng vật dưới người đã sớm cương cứng, "Có thể sẽ hơi đau đấy, khó chịu thì bảo tớ dừng lại nhé."

Nếu đây là giấc mơ của hắn...... thì hắn có thể vứt bỏ đạo đức luân lý, làm chuyện quá đáng hơn cũng không sao đâu nhỉ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play