Sau một lúc thắc mắc suy nghĩ thì trong lòng Âu Hân lại sinh ra một sự bực bội khó mà diễn tả.
Vương Kì Hạo dường như cũng đang suy nghĩ về vấn đề gì đó mà không để ý đến sắc mặt thay đổi của Âu Hân. Đôi mắt màu hổ phách chỉ nhìn thẳng về phía trước.
Đến lúc về đến cổng Tử Uyển thì hai người họ vẫn suy nghĩ về vấn đề riêng của bản thân mà không ai nói với ai câu gì. Xe vừa dừng, lại tâm trạng không vui bực bội mà Âu Hân rời khỏi đùi anh một cách nhanh chóng như ghét bỏ. Cô xoay người mở mạnh cánh cửa xe bước vào trong không quay đầu lại. Vương Kì Hạo nhờ lực mạnh đóng cửa xe mà mới hoàn hồn về, đưa mắt nhìn bóng người nhỏ bé mạnh mẽ bước vào trong.
Anh đưa tay lên xoa nhẹ thái dương rồi phất tay cho tài xế lái xe đi mà không vào.
Âu Hân mang tâm trạng không vui đi lên lầu nhưng mới đi được một nửa cầu thang thì dừng lại. Cũng không biết cô suy nghĩ cái gì mà xoay người đi xuống, vào phòng bếp tìm Viên quản gia.
- Quản gia, ta có cái này muốn hỏi ông?
Âu Hân không vòng vo mà khi thấy ông thì trực tiếp hỏi thẳng luôn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT