Âu Hân thề từ nay cô sẽ không bao giờ ngủ dậy nữa đâu. Nhìn mấy cái nốt đỏ đỏ tim tím này mà cô này mà cô lại tức sôi máu. Cô vừa lấy khăn chà mạnh vào những vết đó vừa tự nhủ: " Muỗi đốt thôi mà, không có gì hết. Muỗi đốt, đúng rồi chính là muỗi đốt ".
Âu Hân tức giận nắm chặt cái khăn trong tay, nhìn vết cắn vẫn hiện dấu răng ở cổ. Cô đúng là ngủ say như chết rồi. Bị người ta ôm lên giường, cởi áo ra, " cắn " khắp người cũng không biết.
- Vương Kì Hạo, thiếu soái cái gì chứ? Biến thái thì đúng hơn.
Âu Hân hét to lên. Cầm cái Khăn vứt mạnh xuống đất.
- Em đang chửi tôi.
- Tôi không chửi anh chẳng lẽ chửi ma?
Nghe được tiếng Vương Kì Hạo, Âu Hân càng tức giận hơn. Nhưng chỉ ngay sau đó đã làm gương mặt hốt hoảng.
Anh... là vào từ bao giờ mà sao cô không biết?
Cô muốn tát vào mặt mình một cái quá đi. Cái mồm hại cái thân rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play