Âu Hân không ngờ Vương Kì Hạo sẽ nói như vậy, không ngờ rằng Vương Kì Hạo lại có một ngày trẻ con như vậy, thật đáng yêu. Cô hiện tại cảm thấy rất ấm áp, trong lòng tràn ngập tình yêu. Có một người chồng hết mực yêu thương và chiều chuộng, có một đứa con, cuộc sống như vậy thì còn gì hạnh phúc hơn nữa. Âu Hân vuốt mái tóc Vương Kì Hạo, nghiêng đầu nhìn anh đang áp tai xuống bụng cô, nhẹ nhàng nói.
- Đợi sau này con đạp, em nhất định sẽ cho anh nghe đầu tiên.
Không phải anh nói anh không cần đứa bé, chỉ cần em thôi sao? Thật ra Vương Kì Hạo chính là con người như vậy, anh không dùng từ ngữ để miêu tả tình yêu, anh là dùng hành động để thay cho lời nói.
Cả hai người đều không biết rằng, câu nói ngày hôm nay lại phải đợi đến gần mười năm sau mới có thể thực hiện.
Mười năm sau Vương Kì Hạo mới hiểu cảm giác được nghe tiếng con đạp là như thế nào.
Những ngày sau đó của Âu Hân trôi qua rất nhẹ nhàng, rất vui vẻ. Buổi sáng cô sẽ ngồi chơi ngoài vườn với Vương phu nhân, còn không thì sẽ đi dạo mua sắm với bà, có hôm sẽ cùng bà đi chơi mạt chượt với những vị phu nhân khác. Trong lúc đó, Vương Kì Hạo đương nhiên vẫn như hình với bóng với Âu Hân, thật sự là nửa bước cũng nỡ rời.
Buổi sáng trời mát mẻ cô sẽ ra ngoài, buổi chiều thời tiết mùa hè khá nóng, cô ở trong nhà cùng Vương phu nhân học làm bánh. Vương Kì Hạo khó chịu không đồng ý, nhưng vì Âu Hân rất cương quyết, cho nên mọi người giúp việc trong nhà đều có thể nhìn thấy Vương Đại thiếu soái mặt lạnh như băng xắn tay áo rửa gạo nếp giúp vợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT