Âu Hân ngồi khoanh chân im lặng trong căn phòng trống nửa ngày, giống như cô đang ngồi thiền vậy, nửa ngày sau lúc trời đã sẩm tối thì cửa mới một lần nữa mở ra. Âu Hân từ từ mở mắt, vẻ mặt bình tĩnh đứng dậy. Người kia liền dí khẩu súng lạnh ngắt vào eo cô ép cô di chuyển. Âu Hân không quậy phá, ngoan ngoãn đi theo.
Họ liền dẫn Âu Hân đến một căn phòng khác to hơn, ép cô ngồi xuống ghế, xung quanh toàn là gạch vỡ, gỗ vụn, và bụi xi măng. Hai tên kia sau khi ép Âu Hân ngồi xuống ghế liền nhanh chóng di chuyển ra ngoài. Một phút sau Âu Hân liền gặp được người muốn gặp.
Bất quá vẻ mặt Âu Hân có chút thay đổi, chính là một vẻ nhịn cười đến khổ sở. Người con gái đi cà nhắc tiến vào phòng, chơi rất nổi trội, cả người mặc đồ đen. Chính là một bộ dạng này khiến Âu Hân nhịn cười không nổi.
Âu Hân muốn chửi.
CMN, Trương Hạ Sảnh, cô có biết là giới sát thủ mặc đồ đen ngầu như thế nào không? Cô nhìn lại cô đi, cô... thật "ngầu", "ngầu" đến mức Đồng Âu Hân tôi đây cười muốn thủng ruột. Khương Ngọc Dao mà ở đây, sát thủ đích thực mà ở đây nhìn thấy bộ dạng này của cô, tôi đảm bảo họ sẽ mang cô ra phỉ nhổ tám đời. Chỉ sợ Khương Ngọc Dao nhìn quá không vừa mắt khi thấy giới sát thủ bị nhục mặt chị vì bộ dạng mặc đồ đen của cô, cô ta đảm bảo sẽ mang cô ra phanh thây ngay tại chỗ.
Quá mắc cười.
Nhìn đến đôi chân đi cà nhắc kia, rõ ràng là Âu Hân làm chuyện xấu, nhưng trong lòng lại thấy vô cùng hả hê cùng vui sướng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play