Âu Hân tắm xong đi ra, Vương Kì Hạo đang nhắm mắt tựa vào thành giường giống như đang ngủ. Âu Hân liền nhón chân đi lại gần. Một tay cô cầm khăn lông trắng để lâu tóc, một tay cầm vài sợi tóc màu hồng nhạt mình vừa bứt trên đầu xuống đưa đến trước mũi anh.
Sợi tóc còn chưa đưa đến trước mũi anh thì tay đã bị bắt lấy ngăn lại. Vương Kì Hạo mở mắt ra nhìn cô. Âu Hân mặt xịu xuống vì không trêu chọc anh thành công. Vương Kì Hạo hơi nhếch môi cười chiêm ngưỡng đáng vẻ đó của cô. Anh không ngủ, chỉ nhắm mắt vào rồi đợi cô ra thôi, ngay khi cô bước ra anh đã biết.
Thuận lợi kéo cô ngã vào lòng mình, Âu Hân ngẩng đầu lườm anh. Trên người cô thoang thoảng mùi sữa tắm, hai má cô ửng đỏ do vừa tắm xong, tóc vẫn chưa được lau khô, vẫn đang nhỏ nước. Nhìn cô lúc này nếu Vương Kì Hạo mà không có phản ứng gì thì anh xin tự nguyện treo băng rôn nói mình không phải đàn ông.
Tay anh để sau gáy cô, thuận tiện giúp anh có thể làm một nụ hôn sâu. Âu Hân lúc đầu tròn mắt nhìn, sau đó khẽ nhắm mắt lại thuận theo. Cô còn rất chủ động mở miệng ra để lưỡi anh đi vào, chiếc lưỡi không xương của anh mút mát hết mùi vị có trong khoang miệng cô.
Sau một lúc không thể tính là lâu, Âu Hân thở dốc muốn thoát ra. Người nào đó lại làm như không biết, vẫn tiếp tục nụ hôn cuồng nhiệt của mình. Đến khi thấy người trong lòng thật sự hít thở không thông mới chịu bỏ ra.
Vừa được thả ra, Âu Hân liền hít hà không khí. Sau đó nâng mắt trừng anh, còn đấm lên ngực anh một cái không nặng không nhẹ.
- Mau thả em ra cho em lau tóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play