Bữa ăn kết thúc, Vương Kì Hạo có điện thoại từ trụ sở nên về thư phòng. Âu Hân nhàn nhã ngồi ở ghế sô pha đôi ăn táo, ghế đơn bên trái là Lý Nhạc Lăng.
Âu Hân vừa ăn táo vừa xem phim hài, chốc chốc cô lại cười to một tiếng. Xem một lúc, Âu Hân liền nhận ra điểm lạ. So với Vương Kì Hạo, Lý Nhạc Lăng cũng được coi là người không lạnh lùng, có một chút ấm áp, lại vui tính hay đùa cợt, tính tình hài sảng phóng khoáng. Nhưng hôm nay, ở bữa ăn vì Âu Hân cố tình cho làm những món ăn...kia cho nên Lý Nhạc Lăng cũng miễn cưỡng cười, nhưng lời trêu chọc như mọi lần thì Âu Hân đếm chỉ được một hai câu. Lại nói đến lúc này, đang xem một bộ phim hài, nhưng lão tử họ Lý kia không nhếch môi cười lấy một cái.
Lạ! Quá lạ!
Nhìn dáng vẻ này của Lý Nhạc Lăng, Âu Hân xoa cằm ra vẻ suy tư một chút. Suy nghĩ mới được vài giây, trong đầu liền xuất hiện lên bộ dạng của Vương Thiên Nguyên bữa trước.
Đột nhiên bừng tỉnh, Âu Hân đưa đôi mắt ngờ vực nhìn sang Lý Nhạc Lăng. Câu hỏi của Vương Thiên Nguyên hôm đó, Âu Hân không hề trả lời vào trọng điểm. Đơn giản là vì cô cũng không biết đáp án. Bây giờ lại nhìn thấy dáng vẻ trầm lặng này của Lý Nhạc Lăng…
Âu Hân chép miệng một tiếng, thầm nhủ trong lòng. Chết cha, thời gian này cô lơ bạn thân họ Diệp của mình quá. Bây giờ bạn thân họ Diệp cũng thật hư, đã học được cách giấu diếm rồi, còn chẳng nói với cô cái gì.
Âu nở nụ cười một cái. Lý Nhạc Lăng vô tình lướt sang, đôi mắt dừng lại ở nụ cười của Âu Hân. Trống lòng cậu ta tự nhiên đánh một cái, Lý Nhạc Lăng đưa mắt nhìn xung quanh, xung quanh cậu không có ai. Vậy nụ cười xảo quyệt kia là đang nhằm vào cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play