Âu Hân hôn mê đến chiều tối ngày hôm sau mới tỉnh. Vừa tỉnh dậy cô đã mặt nhăn mày nhó. Khắp người đều đau. Âu Hân khẽ kêu một tiếng.
Vương phu nhân đang gọt hoa quả ở bàn thấy vậy thì chạy ngay đến.
- Tiểu Hân, tỉnh rồi.
Bà cất giọng trầm ấm, đôi mắt bà ươn ướt, tay bà vuốt nhẹ mái tóc cô. Âu Hân khẽ chớp mắt hai cái mới nói nhẹ.
- Mẹ... Sao con lại ở đây?
- Còn bé này. Còn không nhớ gì sao?
Được bà nhắc nhở, Âu Hân khẽ nhắm mắt nhớ lại lý do sao bản thân lại ở đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play