Sau khi đưa Âu Hân vào phòng Vương Kì Hạo không có đặt cô lên giường mà vẫn bế cô hướng tới phòng tắm. Anh đặt cô ngồi trên thành bồn tắm lớn rồi lấy vòi sen xả thẳng nước lạnh lên người cô, chiếc khăn mặt cũng được anh để sũng nước lạnh rồi đặt lên mặt cô. Anh biết bây giờ là đầu đông rồi, trời lạnh nước còn lạnh hơn nhưng anh phải làm vậy, có thể giúp cô tỉnh rượu hơn nữa giúp phần làm giảm nhiệt độ cơ thể cô. Suy nghĩ của anh vẫn là muốn cô tự nguyện, như vậy mối quan hệ của anh và cô sẽ không xấu đi.
Tuy nhiên, Âu Hân đúng là có tỉnh rượu nhưng cơn khó chịu trong người không hề giảm mà càng ngày càng khó chịu hơn.
Vương Kì Hạo thấy cô đã mở mắt thì cúi xuống lấy chiếc khăn mềm khô lâu sạch nước lạnh trên mặt cô, chỉ là không nghĩ rằng Âu Hân lại choàng tay qua cổ anh kéo anh thấp xuống, phủ đôi môi đang run rẩy của mình lên đôi môi khô và lạnh của anh.
Vương Kì Hạo bất ngờ mà cứng đờ, trong chốc lát không cử động mặc cô gái nhỏ không biết hôn là gì đang không ngừng dày vò đôi môi lạnh của anh. Phải một lát anh mới bừng tỉnh vội đẩy vai cô ra.
- Hân Hân, em có biết em đang làm gì không vậy?
- Hạo....nóng... Thật sự rất nóng.... rất khó chịu.…
Âu Hân khó khăn trả lời, tay cô lại đưa ra ôm chặt thắt lưng anh, đầu cô không ngừng cọ cọ vào cơ bụng anh. Vương Kì Hạo thật sự như muốn nổ tung, một chút lí trí còn sót lại trong đầu anh dần bị hành động của cô rút cạn. Anh cảm thấy miệng mình khô khốc, cơ thể anh bắt đầu chống lại lí trí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT