Thế rồi, Vương Trinh nhắc lại lý lẽ của Hộ bộ thượng thư với phụ thân của mình là Kính Quốc Công, ông ta cũng thấy có vài phần hợp lý.
Vương Trinh chớp mắt, hỏi lão phụ thân nhà mình: “Vậy... chuyện này, chúng ta còn quản không?”
Chỉ thấy, Kính Quốc Công hừ lạnh một tiếng: “Quản thế nào? Nếu đến cả việc Hoàng đế có bao nhiêu nữ nhân chúng ta cũng nhúng tay vào, vậy thì chẳng phải phải càng chứng tỏ Kính Quốc Công chúng ta nhúng tay hơi sâu sao?”
Vương Trinh có chút khó xử: “Nhưng, Hoàng hậu nương nương bên kia hình như không vui. Muội ấy đã nổi giận mấy ngày rồi. Lần này con qua, nghe ý muội ấy, thấy có vẻ muội ấy vẫn còn bất mãn việc Hoàng thượng tùy tiện đón một nữ nhân vào cung.”
“Hồ đồ!” Kính Quốc Công nói: “Bây giờ nó nên nghĩ đến những chuyện này sao? Nó nên giáo dục tốt Tứ Hoàng tử, để hắn có thể gánh vác được đại sự! Ngày ngày lo nghĩ mấy chuyện nữ nhi tình trường, chẳng lẽ nó đã quên Vương gia lúc trước đưa nó vào cung là vì mục đích gì rồi sao?"
Vương Trinh nói: “Ý của phụ thân, con đã chuyển đạt rồi. Nhưng dù sao Hoàng hậu nương nương cũng là muội muội của con, chúng ta không thể mặc kệ muội ấy được. Vả lại, nếu tâm trạng của muội ấy không tốt, muội ấy sẽ không tận tâm tận lực đi làm những chuyện đó. Nên phụ thân à… con thấy, hay là chúng ta giúp muội ấy một chút đi?"
Nhưng Kính Quốc Công vẫn thấy không vui: “Những chuyện này chỉ có nó tự tranh giành mới được. Chúng ta là nam nhân, ở bên ngoài làm sao mà giúp được. Hơn nữa, nó là mẫu nghi thiên hạ, là chính thê của Hoàng đế, lại lớn hơn Hoàng đế ba tuổi. Đã bốn mươi tuổi rồi, hà tất phải tranh giành với những phi tần mới vào cung? Từ xưa đến nay người mới thắng người cũ là chuyện đương nhiên. Nghĩ xem thời điểm vào cung cùng với nó, còn mấy ai được yêu thương nữa không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT