Mọi người đều đồng loạt xuống xe ngựa.
Ngoại trừ Tô lão thái phi, tất cả đều quỳ xuống, cung kính nghênh đón thánh giá.
Tình trạng của hoàng đế giờ đã khá hơn nhiều, không còn hồn bay phách lạc như lúc Thục phi vừa mới qua đời.
Hoàng đế kêu người hạ kiệu rồng, chỉnh lại tay áo, tiến lên quỳ trước mặt Tô lão thái phi: "Nhi tử chúc thọ mẫu phi, chúc mẫu phi tuổi xuân an yên, gặp mặt luôn tươi cười."
Tô lão thái phi nhanh chóng tiến lên đỡ lấy hoàng đế, trách móc: "Đã làm hoàng đế rồi, mỗi năm còn đến chúc thọ ta, thật không ra thể thống gì."
Hoàng đế đứng dậy, cười nói với Tô lão thái phi: "Bách thiện hiếu vi tiên, chữ hiếu làm đầu, mẫu phi nuôi trẫm khôn lớn không dễ dàng gì, chút lễ quỳ này, chỉ cần trẫm còn đi được, nhất định sẽ không bao giờ bỏ qua."
Diệp Phỉ Nhiên ở bên cạnh thấy vậy, cảm thấy thật hiếm có, hoàng đế tuy không phải con ruột của Tô lão thái phi, nhưng lại có tấm lòng hiếu thuận và nhớ ơn đến vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT