Chuyện này nằm trong dự đoán của Diệp Phỉ Nhiên, Tô Dư Tịch đương nhiên sẽ không mắc mưu.
Nhưng y rất tò mò, muốn biết Diệp Kỳ Sâm thực sự muốn làm gì, bèn giả vờ đồng ý: “Được, vật phẩm cá nhân của Tứ hoàng tử, ta tất nhiên sẽ quản lý. Ngươi hầu hạ ngài ấy đọc sách viết chữ, những chuyện khác không cần nhúng tay. Nếu xảy ra việc gì ngoài ý muốn, hoàng thượng và quý phi nương nương trách tội, ngươi sẽ không gánh nổi.”
Tô Dư Tịch cũng không muốn dùng thân phận áp đặt người khác, nhưng ai bảo Diệp Kỳ Sâm quá đáng như vậy, ỷ vào bản thân có ký ức sống lại mà khắp nơi phá hỏng cơ duyên của Tô Gia.
Qua dự đoán của biểu đệ có thể thấy được, người này đã phá hủy bốn, năm cơ duyên của Tô Gia, Tô Gia từng bước bị nó chiếm đoạt, nói không đáng hận là nói dối!
Diệp Kỳ Sâm rất để ý đến thân phận con thứ này, lúc này nghe thấy lời của Tô Dư Tịch, hắn hơi nhíu mày.
Nhưng động tác này lại nhỏ đến mức khó phát hiện, được hắn nhanh chóng đè lại, chỉ nói: “Vậy Tô nhị công tử mau đi đi! Đừng để Tứ hoàng tử chờ lâu”
Tô Dư Tịch hừ lạnh, quay người đi về phía doanh địa. Sau khi thấy đã vào sâu trong rừng thì rẽ bước, nhẹ nhàng nhảy lên rừng tùng thấp thoáng dưới đỉnh núi, lặng lẽ quan sát tình hình phía trên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT